“ Dù gì chúng ta cũng li hôn rồi, anh và tôi cũng không còn liên quan gì đến nhau. Việc gì anh cứ xen vào chuyện của tôi?” Đường Dịch tức giận hỏi.
“ Cô…” Nam Gia Ngộ nổi giận, sao những lời cô nói cứ như đang châm chọc anh vậy? Anh chỉ là…
Muốn quan tâm cô thôi mà.
“ Tôi không cãi với cô nữa, đã trễ rồi, tôi đưa cô về trước “ Nam Gia Ngộ hạ mình xuống bảo.
“ Không cần, tôi muốn ở lại đây “ Đường Dịch bảo.
“ Tôi đã cho người ở đây giám sát rồi, cô nên về nhà nghỉ ngơi đi “ Nam Gia Ngộ bảo.
Đường Dịch nhìn anh, cô cúi xuống nhìn hai tay hai chân mình đang run lẩy bẩy sắp không đứng nổi nữa rồi. Anh tiến đến, đỡ lấy cô:” Đừng có ngoan cố nữa, ít nhất nên về nhà ngủ một giấc đi “.
…
Nam Gia Ngộ dừng xe, Đường Dịch mở cửa ra rời đi không nói một lời nào. Bây giờ anh mới hiểu cảm giác của cô khi bị ai đó phũ phàng, mà người đó chẳng ai khác mà chính là anh.
Nam Gia Ngộ cúi đầu xuống, vì có việc gấp nên anh quên báo cho cô một tiếng chuyện đó, cũng lo lắng cô ngồi đó đợi mình nên anh đã cho thư ký đi trước mình đến đón cô, nào ngờ khi anh định lái xe đến sau thì nghe có xảy ra chuyện. Anh chạy đến bệnh viện, nhìn thấy cô không bị gì mới thở nhẹ ra, còn nghĩ cô lại như lần đó…bị bắt đi…
Đường Dịch mở cửa vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033593/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.