“ Nam Gia Ngộ, anh bị cái gì vậy?” Đường Dịch hỏi. Anh chạy đến đây chỉ để nói những lời vớ vẩn này sao?
Anh chính là người muốn cô rời đi, muốn cô từ bỏ cái danh phận Nam thiếu phu nhân. Bây giờ anh lại chạy đến đây muốn cô rời xa Hứa Duật Sâm theo ý mình, trong khi anh ấy chính là ân nhân cứu mạng của cô?
Đường Dịch đẩy Nam Gia Ngộ ra, cô nói:” Anh đừng có điên nữa được không? Tôi không phải thú vui của anh “.
“ Anh chính là người đuổi tôi đi, bắt tôi li hôn với anh, chúng ta cũng li hôn rồi. Cái danh Nam thiếu phu nhân anh muốn tôi bỏ xuống tôi cũng bỏ rồi, việc gì anh cứ vài hôm chạy đến tìm tôi rồi nói những câu vớ va vớ vẩn vậy?”.
“ Nam Gia Ngộ, tôi yêu anh chứ không có nghĩa tôi mắc nợ anh. Còn nữa, chúng ta đã là người lạ, đừng dùng cái danh chồng cũ của tôi rồi xen vào cuộc sống hiện tại của Đường Dịch tôi được không?”.
Nam Gia Ngộ tiến tới nhưng Đường Dịch lại lùi ra sau:” Anh đừng có đến đây, tôi và anh vẫn nên cách xa nhau thì hơn “.
“ Làm ơn đừng liên lạc cho tôi, đừng tìm tôi, tôi xin anh đó “.
“ Anh cứ xuất hiện trước mặt tôi làm gì vậy chứ? Không phải anh ghét tôi lắm sao? Sao anh không ghét tiếp đi?” Đường Dịch tiếp tục nói.
“ Đường Dịch, chuyện trước kia…”.
“ Nói chung…em đừng ở cạnh Hứa Duật Sâm có được không?”.
“ Việc gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033588/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.