Nam Gia Ngộ quan sát chăm chú nghe Ôn Noãn dạy mình gói há cảo, anh tập tành làm thử xem. Cái đầu tiên không thành công mấy, Ôn Noãn thấy thế bật cười.
“Anh lạ thật đấy”.
“Khụ, Nam Gia Ngộ, lúc này tôi thật sự không xem anh là ông chủ của mình chút nào”.
Nam Gia Ngộ nhìn Ôn Noãn, ý cô là sao chứ?
“Tôi nói nhé, công việc này tôi có thể không cần nữa. Nhưng nhìn anh tôi tin một ngày nào đó anh sẽ đi tìm chị Đường Dịch trở về nên tôi mới chưa rời khỏi đây”.
“Mặc dù chuyện của Hứa Duật Sâm vừa rồi đúng là một cú sốc lớn đối với Đường Dịch, nhưng nhìn anh bằng lòng chăm sóc chị ấy, còn bên cạnh chị ấy, một người chưa bao giờ vào bếp như anh vậy mà bây giờ nửa đêm lại muốn ngồi đây học làm há cảo cho chị ấy ăn”.
“Nam Gia Ngộ, anh yêu chị ấy sao?” Ôn Noãn hỏi.
“Tôi biết mình không có quyền hạn gì hỏi anh câu này, nhưng tôi thấy, anh vẫn chưa…”.
“Tôi…không biết” Nam Gia Ngộ nói.
“Anh vẫn chưa biết rõ bản thân mình có tình cảm với chị ấy chưa hay sao?” Ôn Noãn hỏi.
“Có lẽ vậy”.
“Thời gian sẽ cho anh câu trả lời”.
“Nam Gia Ngộ, tôi mong anh đối xử thật lòng với chị ấy”.
“Đường Dịch đã từng rất yêu anh, yêu anh sâu đậm yêu anh đến điên cuồng”.
“Tôi không biết tình cảm của chị ấy lúc này như thế nào, nhưng trước kia…Nam Gia Ngộ anh chính là quan trọng nhất đối với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033580/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.