Sáng hôm sau.
Lâm Thường Hi xuống giường, cô đi đến ôm lấy Nam Gia Ngộ đứng đấy, đôi tay vòng qua eo anh rồi ôm lấy người đàn ông này. Nam Gia Ngộ định sẵn là nằm trong tay cô, anh chính là của cô…
Nam Gia Ngộ xoay người lại, anh hỏi: “Sao em không ngủ tiếp đi? Hôm qua đã ngồi máy bay…”.
“Không sao đâu, em khỏe lắm anh yên tâm đi” Lâm Thường Hi nói.
“Nè, Gia Ngộ em có thể gặp người hiến giác mạc cho mình không? Em muốn người tốt nào đã đồng ý giúp em…”.
“Thường Hi, anh đã bảo không được, người đó rất bí ẩn” Nam Gia Ngộ nói.
“Vậy sao…”.
“Vậy sao anh không đưa em về nhà chính của Nam gia mà đưa em đến đây? Em muốn gặp bà nội” Lâm Thường Hi bảo.
“Thường Hi, bà nội không thích em, em biết rõ chuyện này mà”.
“Em biết chứ, nhưng không phải anh và vợ trước đã li hôn rồi sao? Anh đã độc thân rồi, dẫn em ra mắt với bà nội thì bà sẽ…”.
Nam Gia Ngộ giơ tay lên xoa đầu cô: “Thường Hi, chuyện đó mình nói sau có được không?”.
“Anh có việc phải đến công ty, em ở đây nghỉ ngơi tốt nhé” Nam Gia Ngộ bảo.
Lâm Thường Hi thấy vậy cũng không làm nũng nữa, cô gật đầu ngoan ngoãn buông Nam Gia Ngộ ra. Anh đến gương chỉnh lại cổ áo và cà vạt sau đó quay người rời đi, Lâm Thường Hi quay người nhìn cánh cửa phòng khép lại.
Cô đi đến sofa ngồi xuống, lấy gói thuốc trên bàn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033572/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.