Khương Thần lúc này đi đến, anh đã nghe thấy những lời của Nam Gia Ngộ, bản thân không nhịn được tức giận mà lao đến đấm Nam Gia Ngộ mà không cần suy nghĩ đến việc bạn mình đang bị thương.
Thư ký đứng bên cạnh, cậu không chạy đến ngăn cản. Vì cậu thấy rằng Khương Thần đang làm rất đúng.
“Cậu nói gì đấy? Không mượn có phải không?”.
“Lương tâm bị chó tha rồi à?”.
“Nam Gia Ngộ, cậu tàn nhẫn trên thương trường hay ngoài kia với bất kì ai tôi đều không để tâm đến”.
“Đến cả việc cậu tàn nhẫn với Đường Dịch lúc trước tôi cũng không lên tiếng”.
“Nhưng Nam Gia Ngộ à, lúc này cậu quá khốn nạn đấy”.
“Tàn nhẫn, người chồng máu lạnh” Khương Thần nói.
Phó Hạc Hiên không hiểu chuyện gì, anh đứng lên.
“Cút, cút khỏi đây”.
“Tôi không muốn nhìn thấy cậu ở gần Đường Dịch nữa, Nam Gia Ngộ cậu quá kinh tởm”.
“Đừng đến gần một cô gái lương thiện như Đường Dịch”.
Nam Gia Ngộ đưa tay lau vết máu trên mặt mình, anh nhìn Khương Thần.
“Cậu vì cô ta mà đánh tôi?”.
“Đánh chứ, tôi lúc này muốn giết cậu luôn rồi” Khương Thần nói.
Phó Hạc Hiên đi đến, anh nắm lấy cổ áo Nam Gia Ngộ.
“Mày…cuối cùng là muốn gì từ em ấy hả?”.
Nam Gia Ngộ nhìn Phó Hạc Hiên.
“Cái tao cần là đôi mắt của cô ta”.
Phó Hạc Hiên lúc này bùng nổ rồi, anh đưa tay đấm cho Nam Gia Ngộ thêm một phát.
Rồi xong, hai bên mặt đều được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033564/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.