Hô hô… Cả nhà hảo. . Trước tiên là 100 câu hỏi a. . Khách mời lần này là Liễu Tàn Ngọc và Liễu Tàn Nguyệt. .
1. Dực: Xin hỏi tên các vị?
Ngọc: Liễu Tàn Ngọc
Nguyệt: Liễu Tàn Nguyệt
Dực:[ Lau mồ hôi ] Hôm nay hai người đặc biệt phối hợp. . [ Lạnh quá ] Ha hả. . . Ta hỏi tiếp…
2. Dực: Tuổi là?
Ngọc: [Mỉm cười ]. . Cái đó nên hỏi ngươi. .
Dực: Vì sao lại hỏi ta . .
Ngọc: [Cười vô hại]. . Bởi vì trong toàn bộ câu chuyện ngươi không nói đến tuổi
Dực: ta có nói hơn mười hai, mười ba, mười bốn. .
Ngọc:[ Cười cầm lấy băng li kiếm ] nga?
Dực:[ Lau mồ hôi ] Bình tĩnh bình tĩnh. . [ Cầu cứu nhìn về phía Nguyệt. . Kết quả nhận được ánh mắt băng sơn. . ] Vậy bây giờ nói. .
Ngọc:[ Chọn mi ]
Dực: Ngạch. . Tiểu Ngọc, hiện tại ngươi mười bốn tuổi. . Nguyệt thôi. . Ngươi hai mươi . . Không lão đâu. . Không lão đâu. . Nhưng a. . Sáu tuổi có thể sinh oa oa sao. . Ngẫu không biết a. . Không biết. . [ ôm đầu]
Nguyệt:[ Một chưởng đánh bay Mỗ Dực ]
Dực: Đừng a a a ~~ oan uổng a ~~[ trừu]
3. Dực:[ Cố gắng bò lại ] Vậy giới tính của các ngươi là?
Ngọc:[ Cười ] Còn hỏi sao? . .
Nguyệt:[ Trừng mắt một cái. . Tiếp tục làm biểu tình nghiêm túc ]
Dực:[ Lau mồ hôi. . Không dám nói nhiều. . ]
4. Dực: Vậy xin hỏi tính cách của các ngươi thế nào?
Ngọc: Ân. . Bình thường ôn hòa. . Lúc giết người có chút tàn nhẫn. . Ngẫu nhiên phúc hắc . .
Nguyệt: Ngươi lúc giết người không phải tàn nhẫn. . Quả thực là yêu nghiệt chuyển thế. .
Ngọc:[ Trừng ] có ý tứ gì. .
Dực: Ý của hắn là điểm ấy của ngươi thực hấp dẫn hắn. .
Ngọc:. . .
Dực: Còn Nguyệt. .
Nguyệt: Lãnh khốc vô tình. . Có uy nghiêm và khí chất hoàng tộc. . Đối với Ngọc nhi thì đặc biệt ôn nhu. .
Dực:. . Hiếm khi ngươi tự nói mình lãnh khốc vô tình. .
Nguyệt: Cái này là Tần Bích Sương nói . . Ta chỉ tự thuật. .
Dực: ……
5. Dực: Tính cách của đối phương?
Ngọc:[ Nhìn Liễu Tàn Nguyệt liếc mắt một cái. . Chậm chậm rì rì nói ] Ngươi đừng tưởng hiện tại mặt hắn nghiêm túc thế. . Đây tuyệt đối là ngụy trang. . Chờ lúc không ai liền chỉnh ta. . Quả thực so với ta còn hắc. . Không nghe lời hắn liền phát ra lãnh khí. . Muốn đông chết ta. .
Dực:[ Lau mồ hôi. . Tâm: sao ta thấy được Tiểu Ngọc càng ngày càng tùy hứng như tiểu hài tử . . Mặc. . Chẳng lẽ bị Nguyệt bức điên . . ]
Nguyệt:[ Nở nụ cười quỷ dị. . ] Ngọc nhi. . Sao ta nỡ đông chết ngươi. . Ta thương ngươi còn không kịp mà. .
Ngọc:[Đấu không lại, sinh hờn dỗi. . Quay đầu không để ý tới hắn. . ] hừ. .
Dực: Vậy Nguyệt, ngươi nói Ngọc có tính cách gì. .
Nguyệt: Tuy rằng ngoài mặt giả vờ cái gì cũng không thèm để ý. . Cười đạm mạc. . Nhưng trong lòng thực để ý. . Bình thường hắn thích đùa giỡn người khác. . Nhưng đến trước mặt của ta thì tính tình liền như tiểu hài tử. . Tỷ như vừa mới. .
Ngọc:[ Ác độc trừng mắt. . ] Ai tính tình tiểu hài tử . . Ta không có. .
Nguyệt: Hảo hảo. . Ngươi không có. .
Ngọc: Hừ. .
Dực:[ lau mồ hôi. . ] rốt cục mới thấy rõ kỹ thuật biến đổi sắc mặt của Nguyệt lão phụ thân. . Hơn nữa ta phát hiện. . Ngọc, ngươi gần đây tựa hồ số lần trừng mắt càng ngày càng nhiều . .
6. Dực: Hai người gặp nhau khi nào? Ở đâu?
Ngọc: Ngã tư đường của Dực Hoa trấn. .
Nguyệt:. . .
7. Dực: Ấn tượng đầu tiên của ngươi về đối phương?
Ngọc: Hắn là phụ thân của ta sao? Là người nương thích sao? . . Hình như là nghĩ như vậy h. . Đích xác nếu như mẹ ta kể. . Chỉ cần liếc mắt một cái sẽ bị quang mang của hắn làm rung động. .
Nguyệt: Đầu tiên ta nhìn đến là mục mâu tử sắc. . Sau đó phát hiện nơi đó cất giấu rất nhiều tình tự khác nhau. . Lại khiến ta nhìn không hiểu. . Lần đầu tiên có người dám nhìn thẳng mắt của ta. . Khi đó chỉ muốn có thể thấy được tươi cười trong đôi mắt này. .
Dực: Nguyệt lão phụ thân. . Ngẫu cảm thấy được từ ánh mắt đầu tiên ngươi liền nhất kiến chung tình . .
8. Dực: Thích điểm nào nhất của đối phương?
Ngọc: Chỉ ôn nhu với một mình ta. [ nhìn Nguyệt liếc mắt một cái. . Mặt có chút hồng. . ].
Nguyệt:[ Ghé sát vào. . Thấp giọng hỏi bên tai Ngọc ] Ở nơi khác không thích sao. . ?
Nguyệt:[ Cười tà. . ] Thích nhất lúc hắn trừng ta. . Thật sự là rất có phong tình a. .
Dực:[ Lau mồ hôi. . ] Nguyệt. . Ngươi tựa hồ học thói xấu của Tiêu mỗ . .
9. Dực: Không thích đối phương ở điểm nào nhất?
Ngọc: Vì việc nhỏ cũng ăn dấm. . Lúc nào cũng khắc khắc ở bên cạnh ta. . Giống như sợ là rời đi một giây ta sẽ chạy đâu đó. .
Nguyệt: Không ngoan ngoãn ở bên cạnh ta. . Còn nói ta trói buộc hắn. .
Dực: Hai người các ngươi. . Thực hợp
10. Dực: Ngươi cảm thấy ngươi và đối phương cùng giới tính có tốt không?
Ngọc: Ngươi cứ nói đi [ cười ]
Nguyệt: Ai dám nói không tốt. .
Dực:. .
11. Dực: Các ngươi xưng hô với đối phương thế nào?
Ngọc:[ Trên mặt mỉm cười ngọt ngào ] phụ thân ~
Nguyệt:[ Khóe miệng câu ra nhất mạt tươi cười. . ] Ngọc nhi. . Đêm qua còn gọi. . [ Miệng bị Liễu Tàn Ngọc dùng tay che lại. . Chọn chọn mi không nói lời nào. . ]
Ngọc:[ Mặt bình tĩnh. . ] Nguyệt. .
Nguyệt:[ Cười mà không nói. . ]
Dực:[ Lau mồ hôi. . ] Cuối cùng ta cũng hiểu rồi
12. Dực: Ngươi hi vọng được đối phương xưng hô thế nào?
Ngọc: Ngọc. . Gọi Ngọc nhi khiến ta cảm thấy ta giống tiểu hài tử. .
Dực: Ngươi vốn còn nhỏ. . [ bị trừng]
Nguyệt: Nguyệt. .
Dực: . Hiển nhiên, Nguyệt, ngươi không cần hi vọng . . Đã sớm thực hiện . .
13. Dực: Nếu lấy động vật so sánh, ngươi thấy đối phương giống?
Ngọc: Động vật. . Không nghĩ tới. . Diều hâu đi. . Bị hắn coi là con mồi thì trốn không thoát. .
Dực: gật đầu . . Đúng. . Tựa như ngươi. .
Nguyệt: Con bướm. . Không có chỗ ở cố định. . Nếu không tốn sức bắt lấy . . Thực dễ dàng sẽ chạy thoát. . [ cười]
Dực: Vì sao ta cảm thấy lạnh quá … Mơ hồ thấy được bóng dáng Tiêu mỗ
14. Dực: Ngươi muốn tặng đối phương lễ vật gì?
Ngọc: Một thủ khúc hoặc một chi vũ. . Thiên thần tộc thiện tấu vũ. .
Nguyệt: Chính mình. .
Dực: Vì sao ngươi có thể mặt không đổi sắc mà nói ra chứ . .
15. Dực: Vậy ngươi muốn nhận lễ vật gì?
Ngọc: Không có cái gì quá đặc biệt. . Chỉ cần hắn ở dưới một lần là tốt rồi. . [ cười ]
Nguyệt:[ Cười. . ] Có thể. . Nếu Ngọc nhi muốn ngoạn tư thế đó. .
Ngọc:[ Mãnh liệt trừng Nguyệt. . Nói không ra lời. . ]. .
Nguyệt: Ta hy vọng hắn có thể chủ động một lần. . Đem mình tặng cho ta. . [ cười. . ]
Dực: [ lau mồ hôi. . ] Ta cảm thấy. . Hôm nay Nguyệt cười đặc biệt sáng lạn
16. Dực: Có bất mãn gì về đối phương không? Nếu có thì là chuyện gì?
Ngọc: Hắn luôn hắc ta. . [ nhỏ giọng nói thầm ] còn không cho ra ở mặt trên. .
Nguyệt: cười. . Không phải ta vừa đồng ý sao. . Lần nào cũng không chịu ngoan ngoãn nghe lời. . Ta chỉ có thể dạy dỗ. .
Ngọc:[ Rống ] Liễu Tàn Nguyệt. . Ta hận không thể giết ngươi. .
Nguyệt:[ Cười ôm chầm lấy Liễu Tàn Ngọc. . Ở trên lưng nhẹ nhàng vuốt ve . . Liễu Tàn Ngọc lập tức nhuyễn xuống . . Thần tình đỏ bừng ]
Dực:. . . . Ngạch. . Lần đầu tiên thấy Ngọc bùng nổ. . Sau đó nháy mắt đã bình ổn . .
Tần Bích Sương: Loại sự tình này từ lần Tiểu Ngọc trở về không lâu, mỗi ngày đều xảy ra . . Chúng ta đã nhìn quen rồi. . [ Cười vô tâm vô phế ]
Dực: Sao ngươi lại đi ra . .
Tần Bích Sương: [Đi đến, ngồi xuống]. . Các ngươi tiếp tục. .
17. Dực: Tật xấu của ngươi là?
Ngọc:[ Tức giận. . Cười rất là vặn vẹo ] Ngươi thấy ta có sao?
Cánh:[ Có. . Thực nghiêm trọng. . Bị Nguyệt chọc sinh khí. . Mỗ chỉ giận mà không dám nói gì. . ]
Dực: Nột nột. . Phong, ngươi có biết không. . Nguyên lai ngươi mới là người dẫn đầu tứ ảnh lên sân khấu nga. . Nhưng lại có bất ngờ. . Tần Bích Sương . .
Phong: Biết. . Ngươi đặc biệt có ba phút đồng hồ. .
Dực: Nột nột. . Bích Sương, ngươi biết không? . . Nguyên lai ngươi là nữ nga. . Nhưng tên của ngươi ta có thể ta cho ngươi thành nam nga. .
Bích Sương: cười . . Ta đây thật đúng là nên cám ơn ngươi. .
Dực: Đó là. . Vân của người ta bị ngươi thu mà. .
Vân:[ Hừ lạnh ] Ai bị thu. .
Dực: Nghĩ đến lúc trước nói Ngọc không xứng với Nguyệt, nguyên lai là ghen. . Ngọc cùng Bích Sương thân thiết mà. .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]