Từ Dĩ An và Tống Nhựt Thành ở lại với tôi một lúc lâu, sau khi bọn họ gọi điện thông báo chuyện tôi bị tai nạn cho Lý Hoành Nghị nghe, thì Lý Hoành Nghị cũng tức tốc chạy tới thăm.
Nghe tin cậu ta tới, tôi có nhắn gửi mang theo vài bộ quần áo để tôi thay đổi, đồ đạc cá nhân và đặc biệt chính là cái laptop cùng với cuốn nhật ký điều tra của Tiêu Thịnh.
Tôi muốn dùng thời gian dưỡng bệnh của mình để điều tra thiệt kỹ càng về vụ án mạng liên hoàn Tân Lang thứ 7 này, nhằm mục đích giải quyết tất cả các vấn đề mà những ngày qua tôi gặp phải.
Nhiều người ở đây cũng không hay cho lắm, nên tôi quyết định "đuổi" Từ Dĩ An và Tống Nhựt Thành về với lý đã có Lý Hoành Nghị ở đây với tôi rồi.
Hai người bọn họ nghe tôi nói vậy cũng cảm thấy có lý, vì vậy gật đầu rồi bước ra về trông thấy Lý Hoành Nghị đã tới.
Sau khi Lý Hoành Nghị để xong những thứ mà tôi nhắn gửi ở ngăn tủ cạnh giường bệnh, cậu ta liền ngồi xuống ở bên cạnh giường, vừa gọt trái lê vừa lo lắng hỏi "Duy Phúc, cậu vẫn ổn chứ? Mình thấy băng bó hơi nhiều à nha".
Tôi mỉm cười, đáp lại "Mình vẫn ổn, bác sĩ nói những vết thương trên người mình đều không phải là vết thương sâu, nên rất nhanh chóng sẽ bình phục thôi mà".
Lý Hoành Nghị ừ ừ vài tiếng, rồi cầm một miếng lê vừa mới gọt xong đưa cho tôi.
Tôi đưa tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618729/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.