"Áo dài đỏ máu cũng màu đỏ 
Thấm thật sâu chứa đựng hận thù 
Áo dài đỏ máu cũng màu đỏ 
Thấm thật sâu chứa đựng hận thù 
Áo dài đỏ máu cũng màu đỏ 
Thấm thật sâu chứa đựng hận thù". 
Ở trong bóng tối dày đặc vang lên giọng hát, âm thanh vừa thì thào vừa thê lương đầy oán hận, cho dù tôi cố gắng cách mấy đi chăng nữa cũng không thể nào nhìn ra là ai đang hát. 
Bất chợt, một đôi mắt chảy máu xuất hiện, nó khiến cho tôi giựt mình một cái mạnh, choàng tỉnh dậy, liền nhận ra đó chỉ là một cơn ác mộng. 
Khung cảnh trước mắt tôi có chút mông lung, buộc tôi phải nheo nheo mắt vài cái mới có thể trông thấy rõ mọi thứ. 
Nơi tôi đang ở là một căn phòng xa lạ, có phần hơi lộn xộn, nhưng trông rất sạch sẽ, trên tường có dán vài tấm áp phích in hình cầu thủ đá banh. 
Tôi quan sát một lúc, cho tới khi lướt tới khung hình trên kệ ở cạnh chỗ tôi đang nằm. 
Là hình của Trần Phi Võ, trong hình anh ta cười rất tươi, khác biệt hẳn với hình tượng tôi thường thấy. 
"Cậu dậy rồi à?" 
Tiếng của Trần Phi Võ ở bên ngoài cửa vang lên, tôi ngay lập tức đưa mắt nhìn sang hướng đó, liền trông thấy anh ta đang vừa bước tới vừa cầm trên tay một ly nước lọc, điểm làm tôi chú ý hơn hết chính là anh ta không mặt cảnh phục (trang phục cảnh sát) như mọi lần mà lại là thường phục, nó tạo cho tôi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618713/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.