Tầng một giống như những tầng khác trong khu ký túc xá nam của trường đại học y Dạ Nguyệt, cũng gồm tám phòng, được chia ra làm hai bởi một cây cột lớn.
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, đưa mắt quan sát mọi thứ, chỉ là do không gian cứ mờ mờ tối tối, nên tôi không tài nào có thể trông thấy hết tất cả các phòng trên dãy hành lang được.
Âm thanh của tiếng mưa giờ phút này nghe như thể tiếng gõ của chuông đồng hồ, âm vang vào tận sâu bên trong tâm trí không thể ngừng lại.
Bỗng dưng mùi nhang khói từ đầu bay thoang thoảng, mùi vị của nó lúc này rất nồng so với bình thường, tôi vô thức cảm thấy khó chịu và có chút hô hấp không thông với nó.
Ngọn gió mang theo hơi lạnh liên tục thổi vào người tôi, làm cho rùng mình mấy lần, da gà da vịt trên người nổi lên hết.
Ánh sáng mờ ảo chiếu lên cả dãy hành lang tầng một, biến nó trở thành một nơi vắng vẻ u ám, chứa đầy âm khí.
"Cạch".
Một tiếng động kỳ lạ vang lên ở phía trước, khiến cho tôi giựt mình một cái, ngay lập tức theo phản ứng tự nhiên chú ý về phía đó.
Cánh cửa của căn phòng thứ hai cách tôi một khoảng không xa đang mở ra.
"Phi Võ là anh sao?"
Tôi khe khẽ lên tiếng hỏi, bởi vì trong lòng tôi hi vọng người vừa mới mở cửa kia là Trần Phi Võ, dù sao đi nữa thì anh ta cũng lên đây trước tôi, nếu vào trong một căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618710/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.