Trần Phi Võ nhìn tôi một hồi lâu, rồi sau đó mới lên tiếng "Được, nếu như cậu đã nói như vậy rồi thì tôi sẽ không ngăn cản cậu nữa, chỉ là...".
Anh ta ngưng lại, đôi mắt bỗng nghiêm túc, nói tiếp "Chỉ là khi cậu đi điều tra thì phải có tôi đi cùng, tôi thân là một cảnh sát, nên không thể nào trơ mắt nhìn thấy người khác đi vào chỗ chết được".
"Được".
Tôi nói với chất giọng vô cùng chắc chắn, dù rằng bản thân đã quyết định quá nhanh mà không cần suy nghĩ thêm gì.
Thực ra, tôi thừa biết một khi điều tra sẽ gặp phải vô vàn nguy hiểm, có khi mất mạng, vì vậy việc có thêm một người đi chung nhất định sẽ đảm bảo được an toàn, vả lại đây còn là một người cảnh sát đã cứu mạng tôi hai lần, với năng lực diệt ma quỷ của anh ta, tôi tin tưởng rằng rất nhanh chóng sẽ phá giải được vụ án mạng liên hoàn Tân Lang thứ 7 , và tìm ra kẻ thủ ác đằng sau mọi chuyện.
"Mà quên hỏi, tại sao cậu lại có mặt ở đây chứ? Không lẽ ở thư viện này có manh mối gì hay sao?"
Trong khi tôi mải mê suy nghĩ, thì Trần Phi Võ đột nhiên lên tiếng đã, nó khiến cho tôi giựt mình, vội vàng chú ý tới anh ta.
Tôi ầm ừ, trầm giọng trả lời "Ở trong thư viện này không có manh mối, tôi tới đây chỉ vì theo dõi hai người bạn cùng phòng của tôi thôi".
"Hai người bạn cùng phòng sao?"
Trần Phi Võ nhướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618707/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.