Viên đạn vừa bắn vào người thứ kinh dị, nó liền kêu gào đau đớn, toàn thân ngay lập tức tan thành tro bụi.
Cảnh tượng này diễn ra rất nhanh, khiến cho tôi chỉ kịp đưa mắt nhìn mà không thể thốt ra được lời nào.
Tôi thiệt sự không thể nào ngờ tới, viên đạn kia lại có sức công công phá lớn tới như vậy, có khi nào liên quan tới màu đỏ của nó hay không.
Đang định suy đoán để tìm ra nguyên nhân, thì bỗng dưng cả dãy hành lang chấn động mạnh mẽ, mạnh tới mức tôi đứng trên mặt đất còn không vững.
"Cẩn thận".
Giọng nói của tên cảnh sát vang lên rất lớn, nó làm cho tôi vô thức giựt mình một cái mạnh.
Còn chưa quay sang nhìn thử coi rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, thì cả thân người của anh ta đã lao về phía tôi, dang tay ôm lấy người tôi, lăn về một bên.
Hành động diễn ra quá nhanh, nên tôi chẳng thể phản ứng gì, cứ mặc cho anh ta muốn làm gì thì làm.
"Rầm".
Một thanh gỗ từ trên sàn nhà tức khắc rớt xuống ngay chính chỗ tôi đứng lúc nãy, cũng may mắn nhờ có anh ta mà tôi có thể tránh né được, không thôi thì tiêu mạng rồi.
Tôi đưa mắt nhìn sang, tên cảnh sát ra vẻ đắc ý cười tươi. Tôi không chú ý nhiều tới nụ cười này, thứ hiện tại làm cho tôi không thể rời mắt chính là một dòng máu đang chảy từ trên trán của anh ta xuống, tôi nghĩ có lẽ là do lúc lao qua đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618692/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.