Ngọn gió ở bên ngoài trong phút chốc lại thổi, khiến cho đám lá cây trong sân va chạm vào nhau vang lên tiếng xào xạc rất lớn, nó lấn át luôn cả tiếng nói của Dương Đăng.
"Khoan đã, đàn anh, anh có thể nói lớn hơn hay không, em nghe không rõ gì hết".
Mắt cứ thấy anh ta nói liên tục, nhưng tai lại hoàn toàn không nghe thấy gì, tôi mạo muội lên tiếng đề nghị.
"Anh nói là, cậu bạn của anh chết là do trông thấy đồ cưới áo dài đỏ".
Giọng của Dương Đăng bỗng chốc lớn hơn, tôi ngay lập tức có thể nghe thấy được.
"Đồ cưới áo dài đỏ sao?"
Tôi ngạc nhiên hỏi.
Dương Đăng vội gật đầu, đáp "Đúng vậy, lúc đầu anh không để tâm, nhưng sau khi vụ việc xảy ra, anh đã bắt đầu chú ý hơn nhiều, rằng tất cả nạn nhân của vụ án liên hoàn ở khu ký túc xá nam của trường đại học y Dạ Nguyệt đều mặc đồ cưới áo dài đỏ khi chết, đây chắc hẳn không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên, mà là hành động có chủ đích của hung thủ".
"Ý anh là sao? Chủ đích của hung thủ là gì?"
Tôi nhíu mày, nghi hoặc hỏi.
Dương Đăng nuốt một ngụm nước miếng, chậm rãi trả lời "Trong một số truyền thuyết xa xưa, màu đỏ là một màu sắc có ý nghĩa hết sức đặc biệt, một trong số đó chính là truyền thuyết khi một người chết mặc toàn màu đỏ sẽ biến thành lệ quỷ, đặc biệt là còn tân".
"A".
Tôi phút chốc thấu hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618657/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.