Tôi hoảng hốt nhìn chằm chằm cái đầu, cho tới khi phần thân còn lại cũng té xuống đất, vang lên một tiếng "Rầm" rất lớn.
Tiếng động làm cho tôi giựt mình một cái mạnh, hồn phách bay đi tám hướng lúc nãy nhanh chóng hội tụ trở về, đầu óc cũng như đã tỉnh táo hơn được vài phần.
Còn chưa biết đang làm gì, thì đột nhiên có một âm thanh rất quen thuộc vang lên khe khẽ bên tai của tôi, loại âm thanh tôi đã nghe rất nhiều lần và nó vô thức khắc sâu vào tâm trí nhớ, vừa nghe đã biết là tiếng của xương cốt va chạm vào nhau.
Cái xác không đầu ở bên dưới đất đang chầm chậm chầm chậm nhúc nhích, những ngón tay bám chặt vào nền gạch bông, cào cấu như thể đang muốn đứng dậy, loại âm thanh nghe rợn hết cả người.
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, nhanh trí ba chân sáu cẳng lùi ra xa chỗ cái xác, nhưng mà xui xẻo thay, chỉ vừa mới di chuyển được một khoảng ngắn, thì lưng tôi đã chạm vào vách tường, giờ phút này tôi mới biết, vốn dĩ lúc nãy mình đã đứng trong kẹt, nên khoảng không gian cực kỳ hẹp, không thể di chuyển ra xa được.
Cái xác chết không đầu bò bò trên nền gạch bông, và đang tiến về phía tôi, phần cổ của nó chảy rất nhiều máu, động thành từng vũng nhỏ.
Chuyện còn chưa dừng ở đó, cái đầu đang ở trên sàn nhà bỗng dưng mở bự đôi mắt ra nhìn chăm chăm về phía tôi, đôi mắt này hoàn toàn không có tròng đen và tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618647/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.