Trên đường đi Bối Hiểu Ninh không ngừng oán giận Lăng Tiếu vì không nói cho hắn sớm một chút rằng ông ngoại của y tới, khiến hắn muốn chuẩn bị tâm lý trước một chút cũng không có. Lăng Tiếu nói ông ngoại của y cũng ra quyết định đột xuất, hôm qua y mới biết.
“Vậy sao hôm qua trở về anh cũng không nói?” Bối Hiểu Ninh nhất định không tha.
“Tối hôm qua à… Hắc hắc, hôm qua được ngắm mỹ nhân dục (1),nên quên sạch bách a.”
“Hừ! Háo sắc!”
Tới sân bay, máy bay còn chưa hạ cánh. Lăng Tiếu đi xem thời gian hạ cánh ghi trên bảng điện tử. Bối Hiểu Ninh lấy một bình nước khoáng, bất an ngồi ở khu nghỉ uống từng ngụm một.
“Máy bay đến trễ một chút.” Lăng Tiếu xem xong, lại ngồi xuống bên người Bối Hiểu Ninh.
“Ừm, thế à?” Bối Hiểu Ninh uống càng nhiều.
Lăng Tiếu nhìn ánh mắt hắn nghiêm túc, “Em hồi hộp lắm à?”
“Hả? Không hồi hộp, ai hồi hộp đâu.” Bối Hiểu Ninh uống đến giọt cuối cùng trong chai.
“Không hồi hộp sao em uống nhiều nước thế?”
“Tôi khát, không được à?”
“Ừm, lát nữa đừng đi vệ sinh liên tục là được.”
“Ừ…”
“Sao?”
“Tôi đi một lát.” Bối Hiểu Ninh đứng lên đi về phía nhà vệ sinh.
Lăng Tiếu nhìn bóng lưng của hắn cười cười.
Nửa giờ sau, máy bay tới. Ông ngoại của Lăng Tiếu không mang nhiều đồ, không cần chờ hành lý, theo dòng người đầu tiên đi ra. Ông là một ông lão cao gầy, cả đầu tóc bạc trắng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-bien-tan-nuong/2199666/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.