Nhấc điện thoại, là giọng mẹ có chút thay đổi vang lên: “Hiểu Ninh! Ông… Ông nhập viện rồi!”
“Cái gì?!” Bối Hiểu Ninh bật dậy, cặp táp bên cạnh hắn bị đụng rơi, bao nhiêu giấy tờ, bút viết, chìa khóa bên trong đều văng tứ tung ra ngoài.
Nửa giờ sau Bối Hiểu Ninh chạy đến bệnh viện. Ba, mẹ, bà cùng mấy người hàng xóm đều đang chờ ở ngoài phòng cấp cứu. Cha của Bối Hiểu Ninh đang gọi cho an hem ở ngoài về, ông nhìn thấy Bối Hiểu Ninh thì quay lưng lại, tiếp tục nói chuyện điện thoại: “…Ừ, bác sĩ nói có thể là nhồi máu cơ tim, … ừ ừ… Rồi, thế thì gọi đại ca một tiếng đi, lão lục tối mai có thể…”
“Bà.” Bối Hiểu Ninh đi tới ngồi xuống ghế bên cạnh bà, sờ sờ mái đầu bạc trắng của bà.
“Hiểu Ninh.” Bà kéo tay Bối Hiểu Ninh, “Con chạy ở đâu đến thế này? Xem tay lạnh cóng rồi.”
“Từ nhà ạ. Bà, bà đừng lo, sẽ không sao đâu.”
Nói xong Bối Hiểu Ninh lén kéo mẹ sang một bên, “Ông con thế nào, không sao chứ?”
“Còn chưa biết, vừa nãy…”
Di động Bối Hiểu Ninh vang, là nhà Vương Tinh gọi.
“Alô? Tam thúc.” Bối Hiểu Ninh nghe máy.
“Hiểu Ninh, cháu có thấy Tiểu Tinh đâu không? Tối rồi mà nó ra ngoài chưa về…”
“Bọn cháu vừa ăn cơm cùng nhau. Cô ấy sang nhà bạn, nói mấy ngày nữa mới về nhà. Vương Tinh có để lại thư ở chỗ cháu đây.”
“À, thế thì tốt. Con bé này, làm ta sợ muốn chết, chúng ta đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-bien-tan-nuong/2199660/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.