Thay đổi chăn nệm xong, Lăng Tiếu cùng Bối Hiểu Ninh tắm sơ qua. Sau đó hai người cùng chơi với hai con cún một lát, tâm tình Bối Hiểu Ninh mới chuyển biến tốt hơn, không sa sút như lúc đầu nữa.
Đã hơn mười hai giờ, Bối Hiểu Ninh ngáp dài một cái, đứng dậy vào phòng ngủ. Lăng Tiếu không đi vào cùng hắn ngay mà mở tủ lục tìm gì đó.
“Ngươi tìm gì vậy?” Bối Hiểu Ninh thấy Lăng Tiếu chậm chạp không về giường, lớn tiếng hỏi.
Lăng Tiếu không trả lời, một lát sau y ôm một hộp nhựa về phòng ngủ.
“Cái gì đây?” Bối Hiểu Ninh ngồi dậy.
“Hòm thuốc. Lâu lắm rồi không dùng đến, cất đâu không biết làm ta tìm mãi.”
“Anh cần hòm thuốc làm gì? Thấy không khỏe à?”
“Em bị hâm hay à? Chính mình bị thương mà còn không biết sao?” Lăng Tiếu mở nắp hòm ra, lấy các loại thuốc bên trong ra, bắt đầu nghiêm túc xem hướng dẫn sử dụng của từng loại thuốc.
Bối Hiểu Ninh mặt đỏ hồng, “Cái kia… Không sao đâu.”
“Cũng chảy máu rồi, sao lại không sao?! Em không thương mình thì thôi, anh không mặc kệ được. Sau này không cho làm ẩu thế nữa!” Lăng Tiếu lấy một hộp giấy dài lên, “Thấy rồi. Cái này là thuốc mỡ bôi da cho vết thương hở, còn hạ nhiệt nữa. Lại đây, anh bôi cho.”
“Không cần.” Bối Hiểu Ninh trốn về phía sau.
“Không cần cái gì mà không cần, lại đây nhanh lên.” Lăng Tiếu nhanh tay bắt được cổ chân Bối Hiểu Ninh, kéo hắn đến trước mặt.
“Ái?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-bien-tan-nuong/2199658/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.