Edit: phuong_bchii
________________
Ngủ trưa rất ngon, nếu không phải đồng hồ báo thức vang lên, hai người căn bản không dậy nổi.
Lúc Quý Liên Tinh thức dậy Giang Thự còn đang lề mề.
"Mau dậy làm việc." Nàng đưa tay bóp mặt Giang Thự.
Giang Thự híp mắt, kéo tay Quý Liên Tinh không muốn buông ra, "Ngủ với chị thêm chút nữa đi."
Quý Liên Tinh rút tay ra: "Sắp hai giờ rồi! Con lười này còn chưa chịu dậy!"
Giang Thự không có thói quen ngủ nướng, điều kiện tiên quyết là Quý Liên Tinh không có ở đây, mà nếu có Quý Liên Tinh ở cùng, đó lại là một loại tình huống khác.
Quý Liên Tinh cài nút áo, mặc áo khoác vào, "Nhớ dậy đi đấy, em đi trước đây."
Không lâu sau liền nghe thấy tiếng cửa đóng lại, lúc Giang Thự mở mắt ra, người phụ nữ kia đã không thấy bóng dáng đâu.
Thật đúng là tới nhanh đi cũng nhanh, cởi quần áo là hữu tình mặc quần áo là vô tình.
Buổi chiều, Quý Liên Tinh vẫn bận rộn như cũ, mấy ngày nay luôn có chuyện làm hoài không xong, nàng đang tập trung làm việc thì có người đến gõ cửa.
"Vào đi."
Đẩy cửa đi vào là Tôn Khiết, Quý Liên Tinh buông công việc trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn cô nàng, không nói gì.
Tôn Khiết do dự một chút, vẫn hỏi: "Cô có thời gian không? Nói chuyện một chút được không?"
"Có thể, nói chuyện gì?"
"Chuyện hôm trước, tôi phải xin lỗi cô, thật ra sự việc không phải như cô tưởng tượng. Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/3550846/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.