Nghe nói thứ sáu là ngày mà mọi nhân viên văn phòng đều mong chờ nhất, trước kia Quý Liên Tinh không có cảm giác này, dù sao cảm thấy đi làm tan ca đều cùng một dạng, nhưng nàng phát hiện gần đây hình như có chút không giống, từ lúc Giang Thự đi, nàng gần như mỗi ngày đều đang hy vọng đến thứ sáu.
Giờ phút này trong văn phòng vẫn như cũ, không khác gì lúc trước, mùi cà phê, âm thanh bàn phím, tiếng nói chuyện với nhau, dữ liệu cổ phieus dày đặc trên màn hình máy tính, đây là thời gian làm việc thường ngày của mọi người.
Quý Liên Tinh hiếm khi ngơ ngác nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, có chút lơ đãng, ánh mắt nàng trống rỗng, tuy rằng nhìn máy tính nhưng trái tim lại ở trên di động, nếu giờ phút này màn hình di động sáng lên, nàng hẳn là chỉ mất 0.01 giây liền sẽ lập tức mở khóa xem xét.
Bởi vì Giang Thự nói hôm nay cô sẽ về nhà, có lẽ là buổi tối.
Mấy ngày nay gần như đều giao lưu thông qua di động, vài câu ít ỏi, không video không tiếng nói, không có gặp mặt. Vừa mới bắt đầu chỉ là nhớ xíu xiu, theo thời gian trôi Quý Liên Tinh phát hiện phần nhớ nhung này trở nên càng ngày càng nặng.
Nàng thật sự rất nhớ Giang Thự, muốn nhìn thấy mặt cô, hoặc là được ôm một cái, trong lòng có cảm giác bị cào ngứa.
Mà thời gian năm ngày này, Quý Liên Tinh đồng dạng cũng ở tự hỏi một vấn đề: Phải như thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/3376698/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.