Thời gian vui vẻ luôn trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã đến thứ hai. 
Sáng tinh mơ, trời còn tờ mờ sáng, Giang Thự liền kéo hành lý ra cửa, cô phải vội lên máy bay, đến lúc đó Quý Liên Tinh còn đang ngủ. 
Hôm nay mưa nhỏ, những hạt mưa dày đặc đập vào cửa sổ, hóa thành mớn nước đọng ở khe lõm, mưa mùa thu đã đến, biểu thị mùa thu đã đi vào quỹ đạo. 
Nửa giờ sau, Quý Liên Tinh mơ mơ màng màng tỉnh dậy, mở to mắt liền nhìn sang vị trí Giang Thự, trong tầm mắt để lại cho nàng chỉ có bức màn màu xám nhạt. 
Quý Liên Tinh đứng dậy, phát hiện đầu giường có một tờ giấy: 
【Nhím Nhỏ, tuần sau gặp, nhớ tôi thì cứ gọi điện thoại cho tôi, di động sẽ mở 24/24 cho em.】 
Chữ bút máy, chữ viết tiêu sái, đầu bút có lực, quả nhiên chữ giống như người. 
Quý Liên Tinh chân trần bước xuống giường, kéo bức màn ra, cả tòa thành thị xám xịt, trên không trải lên một tầng sương nhàn nhạt. 
Thời gian đi làm còn thừa nửa giờ, Quý Liên Tinh thay quần áo, đánh răng rửa mặt rồi mang giày ra cửa. 
Đi làm như ngày thường, nhưng so sánh với hai ngày trước lại kém một chút, đặc biệt là ở nhà Giang Thự nhìn thấy đồ vật thuộc về cô, trong lòng trống trải. 
Rời khỏi nhà Giang Thự, Quý Liên Tinh cầm dù đến trạm tàu điện ngầm ngồi xe điện ngầm, không khí se lạnh, hít vào xoang mũi có cảm giác lạnh lẽo. 
Trên đường phố người đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/3374576/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.