"Giang tổng, chị là mười vạn câu hỏi vì sao hả?" 
Vừa dứt lời, chân Giang Thự giật mình, cô chỉ mặc một cái áo thun, da thịt trơn bóng liên kề sát Quý Liên Tinh. 
Kề sát như vậy, cả người Quý Liên Tinh đều không ổn. 
"Giang tổng, đừng động đậy." 
"Làm sao vậy? Vì sao không thể động đậy?" Ngón chân Giang Thự cọ cọ mắt cá chân Quý Liên Tinh mấy cái, giống như Quý Liên Tinh bảo cô đừng làm cô liền càng muốn làm. 
Quý Liên Tinh hô hấp run rẩy, nàng muốn rời đi, Giang Thự lại ôm chặt nàng, dẫn tới nàng muốn động cũng không động được. 
"Tôi muốn đi xuống!" 
"Không cho~" 
"Hu hu hu, tôi sai rồi." Một cảm giác nóng bức khiến Quý Liên Tinh cảm thấy khá khó chịu. 
"Em sai chỗ nào?" Lời Giang Thự nói mang theo tiếng cười, cô cảm thấy trêu Quý Liên Tinh như vậy thật thú vị. 
"Tôi không biết tôi sai chỗ nào, nhưng mà tôi nhận sai, cho tôi xuống đi được không?" 
"Hôn tôi một cái, tôi liền thả em xuống." 
Quý Liên Tinh không hề nghĩ ngợi, môi chạm vào mặt Giang Thự một cái. 
"Mặt không được, muốn miệng." 
"Chị ——" Chị qua được một tấc lại muốn tiến một thước! 
Nhưng Quý Liên Tinh đâu còn cách nào, chỉ đành phải làm theo. 
Nàng hôn nhẹ lên môi Giang Thự, bình thường đều là Giang Thự chủ động, hiện tại đổi thành nàng "chủ động", luôn có cảm giác rất thẹn thùng. 
Môi Giang Thự mềm mại, có phủ một lớp son môi, mang theo vị đu đủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/3355777/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.