"Cho nên, tôi cảm thấy chúng ta có thể thử." Lúc nói ra những lời này, yết hầu Quý Liên Tinh nóng lên, như là có ngọn lửa thiêu đốt ở đầu lưỡi. 
"Bất ngờ thật đó." Giang Thự rõ ràng cũng sửng sốt một chút, "Tôi đã chuẩn bị xong em sẽ từ chối tôi." 
Cô duỗi tới một bàn tay, ngón tay trắng nõn thon dài, cho người ta một loại cảm giác mười ngón không dính dương xuân thủy. 
Như là một lời mời, Quý Liên Tinh vươn tay, bắt tay đặt ở lòng bàn tay Giang Thự. 
Lòng bàn tay cô ấm áp, độ ấm truyền lại đến đầu ngón tay Quý Liên Tinh, độ ấm nóng rát da thịt, chọc đến trong lòng phát ngứa. 
Giang Thự nắm tay Quý Liên Tinh, kéo nàng lên. 
"Nếu em đã đồng ý, vậy tôi có thể ôm em không?" Khi cô nói khóe môi cong lên một nụ cười, làm Quý Liên Tinh nhớ tới cơn gió mùa xuân, đã ôn hòa lại thoải mái. 
Quý Liên Tinh không có từ chối. 
Giang Thự vòng tay qua eo Quý Liên Tinh, đem nàng ôm vào trong lòng. 
Giang Thự vùi đầu chôn vào tóc Quý Liên Tinh, khép lại đôi mắt lẳng lặng cảm thụ, đúng, chính là cảm giác này. Lúc ôm Nhím Nhỏ rất ấm áp. 
Có lẽ Lý Hướng Ngạn nói cũng không sai, cô hẳn là có cùng triệu chứng với chứng đói khát da thịt. 
Cô thích gần gũi với con gái, khi chạm vào nhau sẽ có một cảm giác sung sướng, mà Quý Liên Tinh là người khiến cô vừa lòng nhất, lấp đầy khoảng trống trong lòng cô. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lam-den-van-phong-cua-toi/2726007/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.