Edit: Rabbit
“Tư Ngữ, em đi đâu vậy, tại sao sáng sớm như vậy mới từ bên ngoài trở về? Hình như em còn rất mệt nữa!” Bởi vì hai con đều lớn, năm nay bọn chúng cũng bắt đầu học lớp một, do Tư Ngữ không cho Nhan Nặc Ưu đi tìm việc, cho nên buổi sáng khi Nhan Nặc Ưu chuẩn bị bữa sáng cho bọn trẻ liền bắt gặp Tư Ngữ. Cũng không nghĩ đến tận bây giờ Tư Ngữ mới từ bên ngoài trở về, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
“A…… chị……tại sao chị không ngủ thêm một lát nữa!” Tần Tư Ngữ dường như gặp quỷ thét chói tai, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, hình như sợ bị người nào đó phát hiện bí mật của mình, ngay cả sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
“Tư Ngữ, tại sao trông em lại mệt mỏi như vậy?” Đau lòng đi đến bên cạnh Tần Tư Ngữ, giúp cô ngồi vào ghế, thân thiết nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Tần Tư Ngữ hỏi.
“Em…… em đi ra ngoài tản bộ ……” Ấp a ấp úng suy nghĩ thật lâu, Tần Tư Ngữ mới ậm ừ đáp lại. Nghĩ đến sau đó còn có thể bị Nhan Nặc Ưu hỏi nhiều vấn đề, Tần Tư Ngữ nhanh chóng nói:“Chị, em hiện tại muốn ngủ, em vào phòng trước đây .” Cũng không chờ Nhan Nặc Ưu trả lời, vội vàng đứng dậy đi về phòng.
Nhìn Tần Tư Ngữ nhanh chóng đi về phòng, trong mắt Nhan Nặc Ưu tràn đầy khó hiểu, nghĩ đến mấy ngày hôm nay Tư Ngữ có chút kì lạ, Nhan Nặc Ưu bắt đầu có chút lưu tâm.
Làm xong bữa sáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-khoc-tong-giam-doc-vo-tam-the/2859759/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.