Edit:Rabbit
“Duệ, hôm nay em muốn đi ra ngoài một chuyến, có được không?” Thật cẩn thận nhìn Đan Sâm Duệ đang xử lý đống văn kiện, Nhan Nặc Ưu có chút sợ người đàn ông này có suy nghĩ không có cảm giác an toàn.
“Tại sao muốn đi ra ngoài, em muốn cái gì cứ nói cho quản gia, ông ấy sẽ mua giúp em.” Cũng không ngẩng đầu lên khỏi chồng văn kiện, trả lời Nhan Nặc Ưu.
“Không phải, hôm nay em hẹn Vương Lôi cùng nhau đi dạo phố, sẽ không lâu đâu .” Có chút chờ đợi nhìn Đan Sâm Duệ, cô đã ở trong nhà hai năm rồi, thời gian ra khỏi cửa cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, ngay cả chính cô cũng cảm thấy cô giống như người phụ nữ được dưỡng ở khuê phòng.
“…… Thật sự rất muốn đi sao?” Trong thư phòng lập tức trở nên im lặng, chờ thêm một lúc lâu, Đan Sâm Duệ mới từ từ ngẩng đầu, có chút không tha nhìn Nhan Nặc Ưu.Hắn bắt cô sống trong biệt thự này hai năm, cũng giam cầm cô tự do hai năm, hắn có phải nên cho cô một chút tự do hay không, hắn hình như là có chút quá bá đạo độc tài .
Nghĩ đến có khả năng mình đã để lại cho Ưu nhi ấn tượng không tốt , Đan Sâm Duệ có chút bối rối:“Ưu nhi, em có phải rất oán giân khi anh giam cầm em trong biệt thự lâu như vậy không?” Trong mắt tràn đầy yếu ớt và sợ hãi.
“Không phải , trước kia em rất oán giận anh, nhưng sau này thì không.” Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-khoc-tong-giam-doc-vo-tam-the/2859699/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.