Edit: Rabbit
Hoàn toàn thả lỏng tận hưởng giấc ngủ ngọt ngào, sáng sớm, tinh thần Nhan Nặc Ưu tràn đầy, từ trên giường đáp xuống mặt đất, hình ảnh đó giống như một chú chim nhỏ được bay ra khỏi lồng.
Mở cửa tủ quần áo, tùy ý chọn một bộ quần áo, Nhan Nặc Ưu vừa lòng soi gương, từ trong một ngăn tủ khác lấy ra một cái túi, rồi đi ra khỏi phòng.
Từ ngày vào trong biệt thự này, hôm nay là ngày Nhan Nặc Ưu vui vẻ nhất. Bởi vì hôm nay cô rốt cục có thể ra khỏi biệt thự . Trên mặt tươi cười nhưng không còn sự kiên trì như trước, bởi vì Nhan Nặc Ưu vừa ra khỏi phòng trùng với lúc Đan Sâm Duệ cũng bước ra từ thư phòng đối diện. Hai người đều có chút trầm mặc cách hành lang nhìn đối phương, ai cũng không biết nên mở miệng nói thế nào.
Hai người đều giữ bộ dáng đứng trầm mặc gần mười phút. Nhan Nặc Ưu cả người không được tự nhiên quay đầu nhìn về nơi khác. Cổ vũ bản thân đi xuống dưới lầu.
Còn nơi Đan Sâm Duệ đứng lại đúng chỗ đi xuống l ầu , Nhan Nặc Ưu cố gắng kiềm chế suy nghĩ trong lòng mình, để cho mình bình tĩnh đối mặt với Đan Sâm Duệ.
“Ưu nhi, hôm nay trở về sớm một chút, hy vọng cô nhớ rõ thân phận hiện tại của cô.” Một đêm không ngủ, trong đầu vẫn rất nặng nề . Đan Sâm Duệ vốn tâm tình không tốt khi ra khỏi thư phòng nhìn thấy Nhan Nặc Ưu, trong lòng vui sướng không nói lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-khoc-tong-giam-doc-vo-tam-the/2859682/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.