Edit: Rabbit
“Ưhm……” Bởi vì sự đùa giỡn trước đó của Đan Sâm Duệ, phía dưới của Nhan Nặc Ưu đã trở nên ẩm ướt, cho nên khi lửa nóng của Đan Sâm Duệ tiến vào Nhan Nặc Ưu không thể không nghe thấy âm thanh ái muội phát ra từ cổ họng của Nhan Nặc Ưu.
Còn Đan Sâm Duệ nhìn thấy bộ dáng dường như rất hưởng thụ của Nhan Nặc Ưu, cơn tức giận trong lòng càng dâng trào. Ý nghĩ tà ác nảy sinh, không nghĩ nhiều, Đan Sâm Duệ đột nhiên vận động nhanh hơn, không cho Nhan Nặc Ưu có cơ hội thở dốc.
Còn Nhan Nặc Ưu vừa mới bắt đầu còn chưa kịp thích ứng đã bị tra tấn khiến cho đầu óc choáng váng, miệng cũng bắt đầu phát ra thanh âm thống khổ, mặt mày cũng nhăn nhó.
“Đừng? Xin anh tha cho tôi. Đan Sâm Duệ……” Còn chưa kịp nói xong, đã bị sự mãnh liệt tiếp tục tiến vào.Từng trận mãnh liệt như mưa rền gió dữ làm cho Nhan Nặc Ưu thiếu chút nữa ngạt thở.
“Tôi đã nói rồi, đừng để cho tôi nghe thấy em gọi sai, chẳng lẽ một câu tôi nói em cũng không nghe vào.” Thở hổn hển ôm lưng Nhan Nặc Ưu, động tác cũng không dừng lại chút nào.
“Ô…… Ô…… Duệ, Duệ xin anh dừng lại, tôi rất khó chịu.” Nhan Nặc Ưu khó chịu rốt cuộc nhịn không được, nước mắt bắt đầu không ngừng rơi.
“……” Nghe tiếng khóc của Nhan Nặc Ưu, một góc mềm mại nhất trong lòng Đan Sâm Duệ bị chạm vào. Cố gắng ngăn chặn đáy lòng luống cuống, động tác cũng từ từ chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-khoc-tong-giam-doc-vo-tam-the/2859675/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.