Lý Cẩm Thành nhìn Hà Chấn Hiên, trầm mặc chốc lát, mới tiếp tục nói điện thoại với Lý Diệu Tổ: “Cha nói với giám ngục có thể cho nó ra tù.”
“Cẩm Thành…”
Giọng nói của Lý Diệu Tổ nghe có vẻ rất bùi ngùi xúc động, Lý Cẩm Thành có thể tha thứ cho ông huống chi là Lý gia Tuấn?
Cúp điện thoại, Hà Chấn Hiên nhìn về phía cậu, trên mặt muốn nói nhưng lại thôi.
Biết anh vì lo lắng cho mình, Lý Cẩm Thành vỗ vỗ mu bàn tay của anh như an ủi, cậu nói: “Đã quên em có thể nhìn thấy trên người người khác có khói đen? Trước tiên cứ thả nó ra, đến lúc đó trên người nó nếu như còn có khói đen… Chúng ta lại nghĩ cách.”
Lý Cẩm Thành nhìn qua là hờ hững nhưng đầy tự tin, lại nghĩ đến cậu xác thực có thể nhìn thấy trên người người khác có khói đen, bởi vậy Hà Chấn Hiên cũng không nói gì thêm.
Anh quay đầu xe chạy hòa vào dòng xe cộ, Lý Cẩm Thành nhìn mọi việc sảy ra, như chuyện lần trước của Liêu Trường Viễn khiến cho cậu nghĩ nên cho người khác một cơ hội nếu như người đó hối cải.
Lý Gia Tuấn xác thực đã lừa gạt cậu nhưng trong lòng Lý Cẩm Thành hắn chỉ là quá ham mê hư vinh, lại quá mức tự cho mình là muốn gì được nấy.
Hơn nữa cuối cùng, cho dù trên người hắn vẫn còn có khói đen, Lý Cẩm Thành cũng không cảm thấy hắn còn có thể uy hiếp được mình.
Liêu Trường Viễn mất cũng đã được một quãng thời gian, tuy rằng Lý Cẩm Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon/1216608/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.