—-o0o—-
Vài ngày sau đó Lý Cẩm Thành vẫn luôn lâm vào hôn mê.
Ngoài hôn mê cậu còn sốt cao, bác sĩ không tìm ra nguyên nhân cho dù dùng thuốc cũng không thể làm cho nhiệt độ cơ thể của cậu hạ xuống.
“Chấn Hiên, cậu nói cho chị biết Cẩm Thành tại sao lại như vậy? Cậu ấy mấy ngày hôm trước còn khỏe vì sao đi dự lễ tang về vẫn luôn hôn mê bất tỉnh?”
Chị Phương vì thời gian dài khóc lóc âm thanh trở nên khàn khàn, Hà Chấn Hiên nâng chị dậy thấp giọng an ủi nói: “Chị Phương đừng lo lắng Cẩm Thành sẽ tỉnh thôi. Vả lại, tuổi tác của chị cũng đã lớn không được khóc như vậy nếu không sẽ ảnh hưởng đến mắt và thân thể. Chị có biết Cẩm Thành rất thương chị. Đến lúc đó nếu em ấy tỉnh mà chị lại bị bệnh chỉ sợ em ấy càng khó chịu…”
Hà Chấn Hiên chưa từng đối với ai nói nhỏ nhẹ và nhiều như vậy nhưng lúc này anh nói chính là suy nghĩ trong lòng mình.
Anh tin tưởng vững chắc Lý Cẩm Thành sẽ tỉnh lại, cũng không muốn cậu khó chịu khi biết chị Phương đau khổ.
Anh thoạt nhìn thần sắc vẫn bình thường, ngữ khí bình thản nhưng kỳ thật cũng không khác gì chị Phương lo lắng còn nhiều hơn chứ không ít.
Mấy ngày nay vì Lý Cẩm Thành, Hà Chấn Hiên đã đem công việc ở Vinh Thịnh toàn quyền giao cho Hà Kỳ Phong và Hà Kỳ Tuyên xử lý. Anh cũng đã vài ngày không chợp mắt, hiện giờ râu ria xồm xàm, vẻ mặt tiều tụy.
Anh đến bên giường bệnh của Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon/1216606/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.