Tuy rằng tên có bím tóc nhìn qua không nhận ra người đàn ông trước mặt là ai, nhưng dù là cách ăn mặc hay khí thế của người này đều làm anh ta cảm thấy khẩn trương.
Đây là một loại cảm giác không thể kháng cự.
Tên bím tóc nuốt cổ họng khô khốc, nhìn cái túi nữ mình cầm trong tay, lại nhìn về phía Lương Kim Nhược mặt mày tươi tắn.
“Tôi đang kiếm khách, 5 tệ, nếu không ngồi thì thôi!”
Anh ta không phải chỉ là muốn trêu chọc mỹ nữ thôi à, sao nhìn trẻ như vậy, đã thành gái có chồng rồi.
Hơn nữa người chồng nhìn là biết không đơn giản!
Tên bím tóc suy nghĩ nửa ngày mới nghĩ ra cái cớ kiếm khách, cảm thấy thật thông minh, chuyển sang hướng khác liền leo lên xe máy chạy mất.
Chạy đến tận cửa đồn cảnh sát mới dừng lại vuốt mồ hôi lạnh.
Rõ ràng người ta chỉ là liếc mình một cái mà thôi, anh ta lại cảm thấy giống như chui ra từ nước đá, tuyết rơi tháng sáu vậy.
Ai mà biết người như vậy cũng sẽ tới đồn cảnh sát!
Tiếng gầm rú đi xa.
Nhưng những người hóng hớt xung quanh lại không rời đi, ngay cả một đôi vợ chồng già cũng vui vẻ nghe ngóng, dù sao thì người đẹp như vậy cũng không thường gặp.
Lương Kim Nhược bị sốc bởi câu “kiếm khách” kia.
Làm gì sợ đến mức đó, Chu Sơ Hành lại không phải kẻ ăn thịt người.
“Đi thôi.” Ánh mắt Chu Sơ Hành lại nhìn về phía cô.
Lương Kim Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-yen-nhi/3452833/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.