Lương Kim Nhược cảm thấy Chu Sơ Hành không thể nào là người gửi tới tin nịnh hót như vậy được.
Với tính cách của anh, cùng lắm chỉ nói được loại từ ngữ vừa đơn gian vừa rõ ràng như "Đẹp" và "Không tồi", sẽ không có lời chải chuốt.
Tiên nữ cái gì, vừa nhìn thì biết không phải anh gửi.
Tên hacker quá tồi rồi.
Bất kể là "hack tài khoản" hay là "quấy rối", hoặc là "thư luật sư của ông xã tôi", mỗi từ trong phản hồi đều khiến Chu Sơ Hành câm nín.
Lại rất phù hợp với tính cách của Lương Kim Nhược.
Anh rep: [Là anh.]
Chu Sơ Hành ngước mắt, nhìn sang bên cạnh, "Phương pháp của cậu chắc chắn hữu dụng?"
Tần Tắc Sùng đang pha trà, động tác tao nhã gió nhẹ mây trôi, càng tôn lên danh hiệu quý công tử danh xứng với thực của anh ta.
"Sao thế? Không hữu dụng?" Anh ta liếc qua.
"Hữu dụng một nửa." Chu Sơ Hành trầm ngâm trả lời, dù sao có thể khiến Lương Kim Nhược nói ra ba chữ "ông xã tôi", có chút không bình thường.
"Một nửa?"
Tần Tắc Sùng đặt tách trà xuống, giọng nói lành lạnh hỏi: "Cậu đã nói gì?"
Chu Sơ Hành liếc anh ta, "Đã lãng mạn một chút."
"......"
Tần Tắc Sùng nhướng mày, thuận thế cầm chiếc muỗng nhỏ bạch ngọc trong tay lên, chạm vào tách sứ màu trắng phát ra âm thanh vui tai.
"Nể tình một điểm cậu để cho tôi, nói nhiều thêm một câu."
"Vợ tôi thích nghe khen ngợi về vẻ đẹp của cô ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-yen-nhi/3335775/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.