Giọng nói của Chu Sơ Hành không che giấu bất cứ cảm xúc gì.
Lương Kim Nhược lần đầu tiên nghe anh nói chuyện như vậy,rõ ràng, rành mạch, chuyện kế tiếp sắp xảy ra chắc chắn là sẽ rất phong phú.
"Hay là anh cứ...... không bằng cầm thú?" Cô tính thăm dò.
"Cũng được."
Chu Sơ Hành rũ mắt, cười như không cười.
Lương Kim Nhược tự dưng lại cảm thấy không bằng cầm thú càng đáng sợ hơn.
"Vẫn là đừng!"
Có lẽ do nằm lâu, đầu ngón tay anh có chút lạnh.
Lương Kim Nhược theo bản năng lùi lại, không có cảm giác rời đi, mà là cảm nhận được bàn tay mang theo chút chai mỏng cọ cọ vào gò má mịn màng của cô.
Rồi từ từ trượt xuống, đến chóp mũi của cô......
Rất nhanh đã vân vê tới trên môi.
Lương Kim Nhược ngửi được hương hoa hồng, cũng ngửi được mùi màu vẽ, quyện vào nhau, mãnh liệt lại kích thích, giống như chất gây ảo giác.
Bóng đen trước mặt che khuất tầm nhìn của cô, lại giam cầm hô hấp của cô.
Ngay cả trong nụ hôn của Chu Sơ Hành cũng giống như mang theo hương hoa hồng.
Anh cứ như vậy cúi xuống, để cô ngẩng đầu tiếp nhận, không khí loãng tiến vào giữa môi và răng cô, rất nhanh đã bị nuốt hết.
Khi Lương Kim Nhược được thả ra, ánh mắt có chút mông lông, phủ đầy sương mù.
Cô nhìn thấy Chu Sơ Hành đứng thẳng người, vẫn ăn mặc như vừa nãy, hô hấp của cô không khỏi tắc nghẽn mấy phần.
Giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-yen-nhi/3335772/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.