Edit: xanhngocbich
- ------------------------------
Từ đầu tới cuối, Lương Kim Nhược chỉ có một mục đích này.
Cô rời khỏi Lương Thị.
Lương Thanh Lộ xem như biết được, từ đầu đến cuối Lương Kim Nhược chỉ chờ đợi đến hiện giờ, chờ đợi để nói ra câu này, mà cô ta vẫn cứ nhảy vào cái hố của cô.
"Cô là cố ý?" Cô ta gắt gao nhìn chằm chằm Lương Kim Nhược.
Lương Kim Nhược khẽ mỉm cười: "Đúng thì làm sao."
Nhà là tự bọn họ đi vào, lại không phải cô xua họ vào, có điều, cô nổi giận là có thể.
Lòng bàn tay Lương Thanh Lộ đều bị nắm đến phát đau.
Hôm qua khi bọn Diệp Chi nói chuyện, cô ta cũng không để trong lòng, thứ nhất là chưa nghe thấy tin tức Lương Kim Nhược trở về, thứ hai là cô ta cũng không cố tình thể hiện khoe khoang.
- ----- Cô hiện tại đã là thì quá khứ rồi.
- ----- Mọi thứ của Lương gia đều là của mình.
Có lẽ là ngày tháng nhàn hạ trôi qua đã lâu rồi, Lương Thanh Lộ hoàn toàn quên mất một số sự việc, cũng quên mất đột nhập nhà riêng.
Hoặc là nói, theo thói quen suy nghĩ của cô ta, cho dù là Lương Kim Nhược có ồn ào, cũng là ồn ào ở chung cư, mà không nghĩ đến việc đến đồn cảnh sát.
"Cô đang uy hiếp tôi sao?" Lương Thanh Lộ trong lòng phát hận.
"Đúng vậy."
Đuôi mắt Lương Kim Nhược giương lên, lập tức rời khỏi phòng khách.
Điều kiện đưa ra là được rồi, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-yen-nhi/2645951/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.