Edit: Yuri
Beta: Yuri
Ba mươi lăm
Giang Âm thật sự mang quà lưu niệm về cho tôi, là hai đứa bé làm bằng gốm.
Em ấy nói, "Đây là em đặc biệt nhờ một chú dựa theo dáng vẻ của em và chị mà làm đấy."
"Sao chú ấy biết tao trông như thế nào."
"Điện thoại của em có hình chị."
Giang Âm cười nhìn tôi, sau đó đưa đồ gốm hình em ấy cho tôi.
"Chúng ta mỗi người một cái, hình em thì cho chị, còn hình chị thì là của em."
Tôi nhận lấy rồi bày nó trên bàn học của tôi.
Chuyện Giang Âm lừa tôi, tôi nghĩ, có lẽ tôi sẽ không đi chất vấn em ấy.
Ai cũng có bí mật, chuyện này hẳn là bí mật của Giang Âm, từ nhỏ đến lớn em ấy chưa bao giờ lừa tôi, trừ cô Giang ra thì tôi là người em ấy thân nhất. Nếu em ấy không muốn nói cho tôi biết thì chắc là có nguyên nhân mới không cho tôi biết.
Ba mươi sáu
Cuộc sống cấp 3 của tôi rất chán.
Tôi cho rằng cuộc sống hồi cấp 2 đã đủ chán rồi, ai ngờ lên cấp 3 mới biết, hoá ra không có Giang Âm ở bên cạnh, tôi càng cảm thấy chán đến sắp phát điên.
Tôi làm bạn với Giang Âm gần mười năm, hầu như chưa bao giờ cãi nhau.
Không phải bởi vì tính tình bọn tôi tốt, mà là một đứa thì vừa nóng nảy vừa cáu kỉnh, và một đứa chỉ biết nói bằng thủ ngữ, thế nên giận kiểu gì cũng cãi không nổi.
Ai ngờ hiện tại bọn tôi phải tách ra.
Tôi rất nhớ Giang Âm nên tôi bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-vui-ve/1196153/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.