Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng có khát khao về một hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc về vật chất hay tinh thần, đó mới là điều quan trọng. Dành cả tuổi xuân của mình để chạy theo hoài bão và khát vọng. Sau này, khi nhìn lại, ta mới nhận ra cuộc sống này thật sự là tẻ nhạt biết bao. Hạnh phúc luôn là một đích đến của cuộc đời. Nhưng chạy hoài, chạy mãi, ta mới biết hạnh phúc sẽ chẳng bao giờ có điểm dừng chân, mà nó cần ta phải theo đuổi.
Đứng giữa địa vị và tình yêu, người ta có thể lựa chọn địa vị, cũng có người mơ ước tìm được hạnh phúc. Trải qua những suy nghĩ bồng bột của tuổi trẻ, những hoài bão lớn lao, đến cuối cùng ta mới chợt nhận ra, đỉnh cao của danh vọng không thể mang lại cho ta hạnh phúc. Vì khi đứng tại nơi cao nhất của tiền tài, ta vẫn cô đơn. Chọn giữa tham lam lạnh lẽo hay nên chọn một trái tim ấm nóng?
Sau này, một khi đã già, ta thấy mình vẫn cô đơn. Trầm mặc hơn, và ta chợt nhận ra không phải là mình đang già, mà mình đã già từ bao giờ rồi. Không phải vì nhan sắc già nua, mà là vì tâm hồn đã không còn trẻ con nữa. Đúng ra, ở cái lứa tuổi của thanh xuân nên tận hưởng trọn vẹn tình yêu thương mãnh liệt nhất.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.