Trong tân phòng, bên trong, vẫn có mùi vị tối qua, Sở Luật ngồi ở đầu giường, chỉ châm thuốc lá, khóe môi gợi lên độ cong không thấy nửa phần ý cười.
"Cô nên biết phải làm sao?" Dập thuốc ở trong tay, anh đối với thân thể cô một chút hứng thú cũng không có, chẳng qua, anh đau như thế, như vậy, cô nhất định phải bồi đau cùng anh.
Hạ Nhược Tâm chỉ nhẹ nhàng cúi đầu xuống, ngón tay nhỏ cởi đồ trên người mình, thẳng đến khi cở hết quần áo, mới từ từ nằm ở trên cái giường kia, hai tay của cô nắm thật chặt cái chăn dưới thân, cái cằm bị bóp tím xanh một mảnh.
"Ưm..." Hạ thân bị xâm nhập, không có chút dịu dàng nào, cô chỉ cắn mu bàn tay của mình, mặc cho nước mắt trượt xuống, đó là một loại đau nhức không cách nào nói rõ, đau nhức cực kỳ.
Sở Luật là nhìn chỗ hai người kết hợp, nơi đó rịn ra một tơ máu, hạ thân của cô đã bị anh tàn phá bừa bãi sưng đỏ không chịu nổi, nhưng anh vẫn không có ngừng động tác của mình, anh muốn là cô đau nhức.
"A..." Cuối cùng không nhịn được, một tiếng tiếng kêu vô cùng thảm thiết thê lương, có thể chấn vỡ tất cả màng nhĩ mọi người.
"Van xin anh, dừng lại, em đau quá, em thật sự đau quá..." Thỉnh thoảng cô thút thít, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã không còn màu sắc, chỉ có thống khổ, nước mắt theo cằm của cô như suối không ngừng rơi xuống.
"Cô đau, vậy càng đau đi..."
Sở Luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240989/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.