Sở Luật bỏ đi, Yvette nắm lấy bên cổ tay từng bị anh siết chặt, còn có cảm giác đau đớn, người đàn ông này, quá đáng sợ, cũng quá lãnh khốc, nhưng càng như thế, càng làm người ta, muốn ngừng mà không được. 
“Sở Luật, có lẽ anh cũng không biết, trong hận có khi cũng có yêu, sẽ có một ngày anh giãy giụa, khi ảnh tổn thương và làm tổn thương, có khả năng anh sẽ yêu cô ta” 
Cô nhìn bóng lưng Sở Luật, lẩm bẩm tự nói, âm thanh bay cực xa, không ai có thể nghe được, vuốt lại mái tóc dài, cô đi vào hội trường, đúng vậy, cô là một người thông minh, cho nên, cô biết, cô không có khả năng có được Sở Luật, bọn họ chỉ là bạn giường. 
Cho nên, cô không có khả năng chờ anh quay đầu lại, mà anh, cũng sẽ không quay đầu. 
Nếu không, anh đã không phải là Sở Luật. 
Sở Luật cũng bước vào hội trường, theo bản năng chỉ tìm người bị anh bỏ lại kia, mắt ạn quét như radar, lại không tìm thấy cô. 
Anh đến gần, mắt trầm xuống. 
Đi đâu rồi? 
Anh vừa đi được vài bước, bên tai lại truyền đến tiếng nói, vừa lúc làm anh nghe được có người nhắc đến tên mình. 
“Anh không sợ cô ta nói chuyện này cho Sở Luật à? Lại nói thế nào, amh vừa rồi đùa giỡn vợ Sở Luật đấy.” Một người cười chế nhạo, cũng không biết là giễu cợt hay là cố ý. 
“Sợ cái gì, toàn thế giới đều nhìn thấy đôi chân cô ta, mặc thành như vậy, rõ ràng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240911/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.