Cười khổ một tiếng, nụ cười có chút vô lực rơi xuống.
Lấy ra một đôi đũa, cô đặt ở đối diện, cô làm đồ ăn không nhiều, không biết có đủ anh ăn hay không, mà cô đã ăn một nửa, anh có thể ghét bỏ hay không.
Mà Sở Luật vẫn híp nửa hai mắt nhìn cô, như là muốn đốt ra một cái hố trên người cô.
"Nếu không, em đi đổi quần áo bộ, ra ngoài ăn đi?" Cô không hề ngồi xuống, không biết hiện tại đổi lại có kịp hay không.
"Không cần: "Giọng có chút lạnh vang lên, lại để thân thể của cô rụt lại.
Sở Luật ngồi xuống, cầm đôi đũa để trước mặt mình len, giống như trong nháy mắt, anh không muốn ra ngoài, gặp một chút đồ ăn bỏ vào miệng, thanh đạm, thiếu muối thiếu cay, hương vị cũng không tính quá nồng, nhưng đối với anh đói bụng đã lâu mà nói, cũng có thể nói là nhân gian mỹ vị.
Hạ Nhược Tâm quay đầu, lông mi chớp động, chỉ là không nhúc nhích nhìn người đàn ông kia đang ăn đồ mình làm. Cô cảm giác ánh mắt của mình mông lung một chút, trong lòng có loại cảm động.
Không có chế giễu, không có tổn thương, không có cừu hận, thì ra, bọn họ cũng có thể bình tĩnh như vậy, như là một đôi vợ chồng bình thường.
"Cô nhìn tôi có thể no bụng sao?" Sở Luật đột nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm đôi mắt đẹp của Hạ Nhược Tâm, khóe môi hơi giương lên, giống như rất ít có thể thấy được dáng vẻ cô có chút ngây ngốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240898/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.