Lời Hạ Minh Chính thành khẩn, những năm này, bà vì ông, vì Dĩ Hiên, vì Hạ gia hi sinh rất nhiều, mà ông thật sự không nghĩ nửa đời sau của bà sẽ trải qua sầu hận, như vậy, cuộc đời của bà sẽ bị hủy.
Thẩm Ý Quân giống như hiểu ý Hạ Minh Chính, chẳng qua trong mắt của bà vẫn hiện lên sự kiên trì.
Hối hận sao, bà sẽ không, tuyệt đối sẽ không, đời này cũng sẽ không.
Mà người, có đôi khi quá mức tự tin, hậu quả của tự tin, lại không cách nào tưởng tượng nổi.
Trong xe, Hạ Nhược Tâm chỉ đặt tay ở trên đùi của mình, trong tầm mơ màng, cô cảm giác lòng mình không ổn.
"Nếu như lúc trước người chết là em, có phải mọi người sẽ vui không, cô hơi cong lên khóe môi của mình, cười có chút mất mát.
Nếu như cô chết rồi, tất cả mọi người có thể đều có thể hài lòng hay không. Sở Luật, còn có mẹ của cô.
Xe đột nhiên dừng lại, nếu như không có dây an toàn, thân thể Hạ Nhược Tâm đã đụng phía trước.
Hai vai đột nhiên bị người vịn qua, lực đạo lớn như vậy, thậm chí, để xương cốt của cô có sự đau đớn sắp nát,
Thu hồi ý nghĩ đó, Hạ Nhược Tâm, mắt đen sâu thẳm của Sở Luật hơi hiện ra một tia đỏ, anh không thích cô cam chịu, Dĩ Hiên đã chết, cô cho là cô có thể vãn hồi cái gì, anh tức giận, anh buồn bực là bời vì như vậy.
"Không phải anh cũng hi vọng em chết sớm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240891/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.