Mà câu nói này thành công khiến bước chân Hạ Nhược Tâm ngừng lại.
"Giữa các người nói cái gì?" Cô buông tay của mình xuống, khẽ nhíu lông mày, giống như khó hiểu khi anh để một mình cô ở đây.
"Tôi đã nói rồi, một trò chơi, trò chơi người lớn." Môi người đàn ông vô tình khép mở, không ngoài ý muốn khi phát hiện Hạ Nhược Tâm run rẩy.
Lựa chọn của cô, anh rất chờ mong.
"Tôi sẽ không miễn cưỡng cô, cô có thể rời đi, cũng có thể ở lại." Người đàn ông đứng lên, đi vào phòng tắm: " nếu như tôi đi ra, cô còn ở nơi này, như vậy hiệp nghị của chúng tôi hoàn thành, tôi sẽ đưa hợp đồng đến tay Sở Luật, nếu như tôi đi ra, mà cô rời đi, như vậy, thật có lỗi, từ trước đến nay tôi không thích cho người khác cơ hội thứ hai."
Anh ta nói xong, quay người đi vào trong phòng tắm, không bao lâu, bên trong liền truyền đến tiếng nước.
Tay Hạ Nhược Tâm đặt ở tay cầm lần nữa, nhẹ nhàng chuyển động, cửa đúng là không có khóa, chỉ cần cô mở cửa có thể ra ngoài, có thể rời đi nơi này.
Chỉ là, cô nhắm hai mắt lại, lông mi thật dài hiện sự vô lực, quay người, cô dựa lưng của mình trên cửa.
A Luật... Môi của côhơi động, chỉ là cảm giác lòng mình có một loại nhói đau không nói được.
Anh là một người đàn ông kiêu ngạo bao nhiêu, nếu như Sở thị thật sự xảy ra vấn đề, anh còn vui vẻ không? Không phải làSở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240851/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.