Editor: Quỷ Quỷ
Anh siết chặt bàn tay mình, móng tay đâm mạnh vào da thịt. Người phụ nữ như vậy không đáng được yêu thương, tất cả đều do cô ta tự chuốc lấy, cô ta ngàn vạn lần không nên hại chết Dĩ Hiên của anh, còn làm tổn thương Mạn Ny của anh, Mạn Ny là thiên sứ mà Dĩ Hiên phái tới bên cạnh anh, anh đã không bảo vệ được Dĩ Hiên, anh nhất định sẽ không để Mạn Ny chịu đựng bất kỳ sự thương tổn nào.
Một lần nữa anh sải bước ra ngoài, không liếc nhìn người phụ nữ đang đau thương đến chết kia một lần.
Rầm một tiếng, đóng sầm cánh cửa vào thế giới của hai người, anh đi ra ngoài, tới nơi cô không có cách nào chạm tới.
Hạ Nhược Tâm nhặt một viên ngọc trai đặt trong lòng bàn tay mình, cúi đầu xuống, những hàng nước mắt thi nhau rơi xuống.
Cô nhẹ nhàng chạm môi mình vào hạt ngọc trai, đồng thời nếm được mùi vị nước mắt mình, thực sự rất đắng. Cô nhặt từng viên một, đến khi lòng bàn tay đầy rồi vẫn chưa nhặt hết, cô ngồi trên giường, nắm chặt sợi dây chuyền bị đứt mới phát hiện ra, có những thứ không thể nhặt lại được nữa.
Cô ngậm ngùi, cổ họng dường như có lửa đốt, mấp máy môi, cô nhận ra một âm thanh cũng không thể nào cất lên được.
Muốn xâu lại 99 viên ngọc trai, đối với cô chính là một công trình lớn.
Ngồi trên giường, một tay cầm kim, một tay run rẩy cầm từng hạt ngọc trai, ngón tay sưng đỏ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240785/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.