Editor: Quỷ Quỷ
Thực xin lỗi, Hạ Nhược Tâm, coi như tôi nợ cô đi.
Cô cũng ích kỷ muốn hoàn toàn có được người đàn ông này, cho nên cô chỉ có thể mắc nợ người phụ nữ này, đã vậy, thêm mắm dặm muối vào cũng có sao đâu. “Luật, em rất sợ, em không ngờ cô ta lại đáng sợ như vậy,” Lý Mạn Ny nhắm chặt hai mắt, cố gắng ép ra vài giọt nước mắt, cô cũng không thực sự giả khóc, vì cả người cô lúc này cũng đang rất đau đớn.
“Đừng sợ, có anh ở đây,” Sở Luật nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô, dịu dàng hôn lên trán cô, nhẹ nhàng như vậy, trân trọng như vậy, anh lấy chính tên mình ra thề, thề rằng anh sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ độc ác kia, anh sẽ khiến cô mất đi tất cả, sống không bằng chết.
“Em hãy nghỉ ngơi thật tốt, ba mẹ em đang ở bên ngoài,” Lý Mạn Ny nghe vậy gương mặt liền trở nên trắng bệch, làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ? Bọn họ đều là đã biết, vậy bọn họ sẽ nghĩ về cô như thế nào, từ một cô gái có gia giáo được dạy dỗ tử tế, sao lại thành ra cái dạng này?
Sở Luật cho rằng cô đang đau, liền không ngừng an ủi cô.
“Anh đi trước, em yên tâm nghỉ ngơi, anh sẽ đi không lâu, rất nhanh sẽ đến với em.”
Sở Luật đi ra ngoài, Lý Mạn Ny thẫn thờ nhìn theo bóng lưng anh, trong mắt hiện lên chút sợ hãi, ba mẹ cô liệu có tha thứ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240769/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.