Chương trước
Chương sau
Editor: Quỷ Quỷ

Thực xin lỗi, Hạ Nhược Tâm, coi như tôi nợ cô đi. 

Cô cũng ích kỷ muốn hoàn toàn có được người đàn ông này, cho nên cô chỉ có thể mắc nợ người phụ nữ này, đã vậy, thêm mắm dặm muối vào cũng có sao đâu. “Luật, em rất sợ, em không ngờ cô ta lại đáng sợ như vậy,” Lý Mạn Ny nhắm chặt hai mắt, cố gắng ép ra vài giọt nước mắt, cô cũng không thực sự giả khóc, vì cả người cô lúc này cũng đang rất đau đớn.

“Đừng sợ, có anh ở đây,” Sở Luật nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt cô, dịu dàng hôn lên trán cô, nhẹ nhàng như vậy, trân trọng như vậy, anh lấy chính tên mình ra thề, thề rằng anh sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ độc ác kia, anh sẽ khiến cô mất đi tất cả, sống không bằng chết. 

“Em hãy nghỉ ngơi thật tốt, ba mẹ em đang ở bên ngoài,” Lý Mạn Ny nghe vậy gương mặt liền trở nên trắng bệch, làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ? Bọn họ đều là đã biết, vậy bọn họ sẽ nghĩ về cô như thế nào, từ một cô gái có gia giáo được dạy dỗ tử tế, sao lại thành ra cái dạng này?

Sở Luật cho rằng cô đang đau, liền không ngừng an ủi cô.

“Anh đi trước, em yên tâm nghỉ ngơi, anh sẽ đi không lâu, rất nhanh sẽ đến với em.”

Sở Luật đi ra ngoài, Lý Mạn Ny thẫn thờ nhìn theo bóng lưng anh, trong mắt hiện lên chút sợ hãi, ba mẹ cô liệu có tha thứ cho cô không?

Sở Luật vừa rời khỏi, ba mẹ Lý Mạn Ny mới đi vào.“Con nhìn con đi, yêu ai không yêu lại đi dây dưa qua lại với anh ta, anh ta là người đàn ông đã có vợ, rồi người khác sẽ nói con như thế nào đây?” Ba Lý cố gắng đè nén cảm xúc của chính mình, công sức dưỡng dục của bọn họ bao năm nay, rốt cuộc lại dạy ra thứ con gái không có đạo đức.

Mẹ Lý ra sức kéo tay ba Lý, khóc đến sưng đỏ mắt, “Ông đừng nói nữa, không thấy con gái đã bị thương nặng như vậy sao, kết hôn thì đã sao, bọn họ có thể ly hôn được mà.” Ba Lý nhìn vợ mình, rồi lại nhìn đứa con gái vì thương nặng mà sống dở chết dở đang nằm trên giường, cũng chỉ có thể thở dài, sự đã xảy ra rồi, còn có thể làm gì bây giờ? 

Còn Sở Luật kia, anh ta phải có trách nhiệm mới được, nếu không con gái ông sau này sao có thể ngẩng đầu nhìn người ta được, còn nhà họ Lý bọn họ, tuy không được như nhà họ Sở, nhưng cũng có uy tín và địa vị trong xã hội, việc này nếu để người khác biết được, tương lai của ông cũng sẽ chấm hết.

Trong phòng bệnh yên tĩnh, Lý Mạn Ny nhìn đống băng trên người mình, tinh thần có chút bất an, cô thực sự không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Cùng lúc đó, trong nhà họ Sở đang không một bóng người, không có nam chủ nhân, nơi này màu sắc nào cũng trở nên đơn điệu không có hơi người, càng khiến căn phòng trở nên u ám, lúc này lại lộ ra một vầng sáng lạnh.Lạnh lẽo mà hiu quạnh.

Hạ Nhược Tâm cầm những bức ký họa của mình, từng bức một, mỗi một bức đều thể hiện duy nhất một loại cảm xúc, chính là sự tàn nhẫn, oán trách. 

Cô lại đặt tay lên bụng mình, nơi này vẫn rất đau, có lẽ cô sắp bị rồi, nhưng cô lại không hề nhận ra, kỳ thực hai tháng nay kinh nguyệt không hề đến.

Cửa phòng bị đẩy mạnh ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.