Editor: Ngạn Tịnh.
Mà cô hiện tại cũng sống rất tốt, Sở Luật đối với cô có cầu tất ứng, rất yêu cô. Cô muốn cái gì, anh đều sẽ làm được, mỗi một ngày, cô đều sống hạnh phúc như vậy.
"Em muốn cái gì, nói cho anh, anh sẽ mua cho em" Sở Luật quay đầu lại, duỗi tay đặt lên đầu tóc Lý Mạn Ni, ôm chặt eo cô, trong con ngươi lộ ra âm trầm. Hai mắt anh nhìn lên đài, có cảm giác như đã qua mấy đời, dường như ngày hôm qua, anh cũng đã ôm một người phụ nữ khác vào đây.
Anh cũng từng nói một câu như vậy, mà cô cái gì cũng không cần. Nhưng là, anh vẫn mua cho cô chuỗi vòng cổ thực quý, lại không phải thiệt tình, vì anh có mục đích của anh.
Lúc này đây, đối với Lý Mạn Ni anh không có bất cứ sự tính kế nào, chỉ đón giản muốn cho cô thứ tốt nhất mà thôi. Anh cảm thấy mình như đang nhớ đến người phụ nữ kia, liền sẽ đối xử tốt hơn với Lý Mạn Ni.
Giống như chỉ có như vậy, mới làm anh không lại suy nghĩ đến cái gì? Không nhớ đến cái gì đó.
"Được" Lý Mạn Ni dựa đầu lên vai Sở Luật, đôi mắt lại thỉnh thoáng nhìn lên đài. Phụ nữ thích trang sức châu báu, đây giống như đã là thiên tính, mà cô cũng thích.
"Luật, em thích cái vòng cổ kia" Lý Mạn Ni chỉ vào chuỗi vòng cổ bằng kim cương được người chủ trì cầm trên đài. Cô từng nghe nói qua, anh dùng 3 trăm vạn mua một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240710/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.