Edit: Maya
"Có một số người không thể không làm như vậy." Cao Dật nhàn nhạt nói ra một câu nói như vậy, sau đó cởi áo blue trên người, ném vào một bên, "Cậu đã trở lại vậy tôi đi trước"
Anh cắm hai tay vào túi quần, thiếu đi cái áo trắng nhìn anh càng quyến rũ mê người.
"A, Đúng vậy a, thật sự phải cảm ơn cậu, vừa mới về đã giúp tôi thay ca." Người đàn ông cười nói, "Thời gian qua thật nhanh, ba năm trước là cậu giúp tôi thay ca, ba năm sau cũng vậy, thật sự chính là cảm giác làm cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn.”
Cao Dật nhướng mày, "Có lẽ, trên thế giới này vốn không thiếu ngoài ý muốn, thậm chí còn có ngoài ý muốn của ngoài ý muốn, " Anh để lại một câu khó hiểu rồi vỗ vai người đứng bên cạnh, sau đó đi ra ngoài.
Người đến người đi, có người sẽ nhìn anh nhiều hơn, khuôn mặt người đàn ông dù không quá đẹp trai, nhưng sẽ làm cho người ta có cảm giác thoải mái, như gió, như khói, như sương, nhất là khi cười khi một quý tộc làm cho người ta khó quên.
Lại một lần nữa đứng ở trước cửa kính,Tiểu Vũ Điểm không nháy mắt nhìn chằm chằm búp bê bên trong kính,, cũng không rõ vì sao mẹ lại ôm bé đến đây.
"Tiểu Vũ Điểm mẹ mua búp bê đó cho con được không?" Hạ Nhược Tâm để con gái xuống sau đó ngồi ở trên mặt đất, nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
Tiểu Vũ Điểm Điểm cắn ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240655/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.