Hạ Nhược Tâm hiểu được, cô cười thảm hại, trên khuôn mặt tái nhợt cuối cùng chảy ra hai hàng nước mắt trong vắt, cô đã biết, cũng cảm nhận được, cũng hiểu rõ rồi.
- Tôi tên là Thẩm Vi. - Cô gái kéo ngăn bàn bên cạnh ra, từ bên trong lấy ra một gói thuốc đốt lấy một điếu một cách thuần thục, sau đó đặt trên đôi môi đỏ mọng, hít một hơi, trên điếu thuốc dính lấy một dấu môi rất đẹp, sáng ngời màu đỏ san hô vừa mềm mại nhưng cũng rất xinh đẹp, đôi chân thon dài, mỗi một lần cô ấy mở miệng lại là một vòng khói tuôn ra, hình ảnh này quả thực rất đẹp và quyến rũ, làm quyến rũ tâm hồn.
- Cô phải học được sự nhẫn nại, ở chỗ này, cô có thể bán nụ cười của cô, khuôn mặt của cô, thân thể của cô, tất cả của cô, đương nhiên cô cũng sẽ có được những thứ mà cô muốn, tiền và danh lợi.
- Đây là lần đầu tiên, tôi không hy vọng có lần thứ hai đâu, tôi chỉ có thể bảo vệ cô một lần thôi, sẽ không có lần thứ hai, lần thứ ba, cuộc sống sau này, nếu cô không được nhẫn nại, cô buộc phải lấy tính mạng trả tiền đấy.
Lời nói của cô ấy có lẽ là thật sự tàn nhẫn, nhưng mà, đây cũng là cách duy nhất để có thể sống sót ở nơi này.
Chỉ cần cô học xong, như vậy là đã có thể sinh tồn được ở đây rồi, cuộc sống như vậy cũng không tốt, nhưng là, đối với có vài cô gái mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240572/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.