Thì ra Tiểu Vũ Điểm đã bắt đầu bị rụng tóc, bác sĩ cũng đã nói rằng tác dụng phụ của việc trị liệu sẽ rất lớn, chỉ là cô không nghĩ lại xảy ra nhanh như vậy, Tiểu Vũ Điểm ngủ ngoan ngoãn, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lạ thường, một cô bé đáng yêu như thế, nếu như không còn tóc, cô biết phải mở miệng nói thế nào đây, chỉ sợ bản thân cũng không chịu được mà bật khóc không ra tiếng.
Cô không muốn con gái cô dằn vặt đâu, thật sự không muốn như vậy.
Chỉ là, có thể đâu chỉ có chuyện đó xảy ra, mà còn có thể còn nhiều chuyện nữa.
Trong phòng kiểm tra, bác sĩ ngồi đọc tài liệu, cuối cùng chỉ có thể lắc đầu với cô, Hạ Nhược Tâm đột nhiên giật mình, trong nội tâm cảm thấy bất an.
- Thực xin lỗi, cô Hạ, đã có kết quả kiểm tra rồi, cốt tủy của cô và con gái tuy rằng gần giống nhau, nhưng mà vẫn là không thích hợp, trước đó tôi cũng đã nói là, tốt nhất đi tìm bố của cô bé, cô bé bây giờ còn nhỏ, hơn nữa, lúc phát hiện chỉ mới là thời gian ủ bệnh, phương pháp trị liệu bằng hóa chất rất tổn hại đến thân thể cô bé, no còn quá nhỏ, sức chống cự cũng còn kém. Hơn nữa...
Vị bác sĩ nói đến đây, tựa hồ lại là có chút khó nói:
- Cô Hạ, kỳ thật vẫn còn có một cách khác, cô có thể cùng bố đứa bé sinh thêm một cháu nữa, máu ở cuống rốn đứa trẻ đó sẽ cứu được cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240568/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.