Chiếc ly trong tay Hạ Nhược Tâm lại là một ly rượu đầy, ngón tay của cô lạnh buốt, đã không có bất cứ hơi ấm nào, đây đã là chén thứ ba rồi, cô có cảm giác, có phải Sở luật quá hận, nên bây giờ muốn cô uống đến chết, mà anh, thật sự hận cô như vậy sao?
Bốn năm rồi, bốn năm, cũng không làm cho anh bớt hận một tí nào.
Nỗi hận của anh cuối cùng có bao nhiêu, anh đã hủy hoại cô một lần, còn chưa đủ sao?
- Uống! - Một giọng nói thản nhiên truyền đến, không nặng nề, thậm chí là nhẹ nhàng vô cùng, nhưng mà, hạ nhược tâm lại một lần nữa biết rõ được sự tàn nhẫn, vô tình của người đàn ông này trong đó.
Cầm ly rượu lên, cô ngửa đầu, khó khăn lắm mới uống xong một ly này, sắc mặt của cô đã gần như đã trắng bệch ra, cô sẽ không say, cũng không muốn say, rõ ràng uống nhiều như vậy rượu đấy, nhưng mà, ý thức của cô lại càng ngày càng thanh tỉnh. Thậm chí, cô có thể cảm giác được mỗi một phần hận ý, mỗi sự vô tình của người đàn ông này.
Lại thêm một ly, Hạ Nhược Tâm bưng lên cái ly trong tay, đặt ở bên môi, lồng ngực không ngừng phập phồng, đôi môi run rẩy đã mất sắc đỏ, hàng mi dài thỉnh thoảng lại nhấp nháy, đáy mắt đã giấu đi quá nhiều đau khổ.
Cô không thể uống được nữa rồi, thật sự uống không trôi, nếu uống hết, không biết dạ dày của cô còn có thể chịu đựng được nữa hau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240540/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.