Edit: Nấm
“Bác sĩ, ý của ông là, Tiểu Vũ Điểm có thể phẫu thuật, con bé sẽ không chết, sẽ không rời khỏi tôi?” Cô nói năng hơi lộn xộn hỏi, bác sĩ không ngừng gật đầu, đứa nhỏ này thật sự có thể nói là trong cái rủi lại có cái may, vậy mà có đến hai mẫu tủy hiến là phù hợp, đúng là chuyện vô cùng hiếm gặp, muốn có tủy thích hợp, có khcosngay cả cha ruột, anh em ruột cũng đều không thể phù hợp, không thể tưởng tượng được ở trên đời này, lại có đến hai người.
“Căn cứ vào tư liệu nói, hai người kia một người hiện tại hẳn là ở nước ngoài, chúng tôi tạm thời không thể liên lạc được với anh ta, mà một cái khác, chúng tôi đã có thông tin chính xác, vừa khéo là, anh lại chính là người thành phố này, tin rằng rất nhanh chúng tôi sẽ có thể phẫu thuật cho Tiểu Vũ Điểm, cháu bé cũng có thể bớt được khổ sở.”
Mà về sau bác sĩ nói cái gì, Hạ Nhược Tâm thật sự đều không nghe vào tai, cô chỉ biết, Tiểu Vũ Điểm được cứu rồi, được cứu rồi, đó là một loại vui mừng như điên không thể miêu tả, cho dù là hiện tại muốn cô lập tức chết đi, cô cũng nguyện ý.
Cô đi ra ngoài, tay lại che lên hai mắt của mình, cô khóc, cô dựa lưng vào tường, chậm rãi trượt xuống, Tiểu Vũ Điểm của cô không cần phải chết, không cần phải chết nữa.
Thời điểm bị Sở Luật tra tấn như vậy, cô đều chưa từng khóc thương tâm như này, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240520/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.