"Đúng vậy."
Hạ Nhược Tâm mỉm cười, nhẹ nhàng dùng tay mình nắm chặt lấy ngón tay nho nhỏ của con gái nói:
"Tiểu Vũ Điểm cũng sẽ lớn lên như mẹ vậy đó."
"Như vậy, Tiểu Vũ Điểm sẽ đẹp như mẹ sao?"
Đôi mắt cô bé sáng lên, xinh đẹp như mẹ mình vậy.
Hạ Nhược Tâm nhéo mũi con gái một cái rồi nói:
"Con bé này, con bây giờ không xinh đẹp sao hả? Con xem, toàn bộ trong bệnh viện, đứa bé nào lại giống như con, khiến cho tất cả những cô chú đó đều yêu mến con như vậy?"
"Mẹ, đau quá a, mẹ xấu quá đi."
Tiểu Vũ Điểm cong lên miệng lên, nhưng có vẻ cô bé rất thích như vậy.
"Mẹ, Tiểu Vũ Điểm muốn nghe truyện xưa, muốn nghe truyện về công chúa Bạch Tuyết ạ."
Cô bé yên tĩnh nằm xuống gối đầu lên đùi mẹ mình, trên bàn tay nhỏ bé vẫn còn đang truyền dịch nên không dám nghịch ngợm.
Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng vỗ thân thể nho nhỏ của con gái, bắt đầu kể chuyện, kỳ thật truyện cổ tích cô đã kể rất nhiều lần, con gái cô rất lạ, thứ gì thích thì sẽ mãi mãi thích, không thích thì cũng sẽ chán ghét đến cùng.
Dường như thứ con bé thích nhất là truyện cổ tích này, và cả con búp bê mà con bé yêu thích nhất đó nữa.
Lúc này, không ai biết được, Sở luật buông điện thoại trong tay xuống, cảm giác thân thể mình có chút bất lực, thẳng đến, mãi đến khi sau lưng anh áp lên một thân thể ấm áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240421/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.