"Ra ngoài ư?"
Hạ Nhược Tâm lui ra phía sau một bước, trên mặt không còn một giọt máu.
"Cô đừng như vậy."
Cô hầu gái thấy cô như sắp ngã nhào, nên lo sợ rằng có khi nào cô dạt dột mà tự sát không, bộ dạng hiện giờ của cô, rõ ràng không gặp được ông chủ liền sắp đi tự sát vậy.
"Ra ngoài, ra ngoài..."
Hạ Nhược Tâm không ngừng lặp lại câu nói đó, bọn họ đi đâu vậy, chắc còn chưa đi xa, cô sẽ đuổi kịp chứ?
"Đúng vậy a."
Cô hầu gái gật đầu rồi nói:
"Bà chủ có thai nên bên ông chủ đưa đến bệnh viện rồi, nếu như cô muốn đi tìm, có thể đi đến bệnh viện lớn nhất ở đây, cô..."
Cô hầu gái còn chưa nói hết, đã thấy Hạ Nhược Tâm xoay người chạy đi.
"Ài, cô vội vả như vậy làm cái gì? Tôi chỉ là muốn nói là cô cầm ô đi, trời sắp mưa rồi đấy."
Cô hầu gái thì thào tự nói với mình, cô chưa bao giờ gặp ai kì lạ như vậy.
Cô đóng cửa lại, nhưng rồi lại quay ra thoáng nhìn bầu trời, xem đi, cô đã nói rồi mà, trời sẽ mưa đấy, hơn nữa còn mưa rất lớn.
Hạ Nhược Tâm không ngừng đưa tay lau mặt, không biết là bởi vì nước mưa hay là nước mắt, khiến cho mắt cô như nhòa đi, Lý Mạn Ni đã có thai, cô ấy đã có con của cô ấy rồi.
Cho nên anh không muốn cứu con gái cô có phải hay không?
Thế nhưng mà hai đứa đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240412/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.