Đã hơn một tháng con gái cô đã gầy như vậy, cô ôm Tiểu Vũ Điểm đi ra ben ngoài hoa viên bệnh viện, mà bầu trời lúc này đã không còn mưa dầm dề như những ngày trước, ánh mặt trời rọi xuống rất ấm áp.
Hai người có thể đợi đến ngày nắng, liệu còn có thể đợi đến ngày mai hay không?
Cô ngồi xuống, cho Tiểu Vũ Điểm ngồi trong lòng mình, để cho ánh nắng rọi xuống người, cô cúi đầu xuống, ngón tay nhẹ nhàng vuốt lấy mặt con gái, một giọt nước mắt cứ như vậy mà rơi xuống khuôn mặt trắng bệch của con bé.
"Ấm quá, mẹ."
Bàn tay nhỏ bé của Tiểu Vũ Điểm đặt trên đôi mắt, cũng đã lâu cô bé không được sưởi nắng như vậy.
"Ừ, chúng ta ngồi đây một lúc được không nào?"
Hạ Nhược Tâm ôm chặt lấy cô bé, nhẹ giọng hỏi.
"Được ạ."
Tiểu Vũ Điểm bình thản gật đầu một cái, sắc mặt vẫn không tốt lắm, bàn tay nhỏ nhắn của cô bé túm lấy áo mẹ, ngón tay nho nhỏ dường như không còn chút sức lực nào.
"Mẹ, Tiểu Vũ Điểm đói bụng rồi."
Nghe được tiếng bụng mình kêu, Tiểu Vũ Điểm khe khẽ nói, cô bé muốn được ăn gì đó.
"Ừ, mẹ đưa con đi."
Hạ Nhược Tâm ôm lấy con gái, đem cô bé dẫn tới trong phòng bệnh, mà lúc cô đi ra, bác sĩ đã đứng ở đó, người hộ sĩ cầm kim tiên trong tay nói:
"Cô bé, đến giờ tiêm rồi."
Nếu không, thân thể cô bé sẽ lại chịu không nổi.
"Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240399/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.