"Đúng vậy nhỉ."
Cao Dật nhè nhẹ vỗ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bé, quả nhiên là có một tí màu sắc rồi.
"Chú dẫn con đi mua kẹo ăn nhé."
Anh ôm lấy Tiểu Vũ Điểm đứng lên, đi ra ngoài.
Tiểu Vũ Điểm ngoan ngoãn để anh ôm, đôi chân nho nhỏ lộ ra ngoài, cô bé còn không có đi giày, Cao Dật cúi đầu xuống, sờ lên đôi chân nhỏ trống trơn của Tiểu Vũ Điểm, thoạt nhìn, thuận tiện cũng muốn mua cho cô bé một đôi giày, không thể để chân trần như vậy được.
Đi tới một siêu thị cỡ lớn, Tiểu Vũ Điểm vội vàng đưa bàn tay nhỏ bé che lấy chiếc đầu trọc của mình, cô bé không có mang mũ.
"Tiểu Vũ Điểm rất đáng yêu đấy, không cần che vậy đâu."
Cao Dật kéo xuống bàn tay nhỏ bé xuống, sau đó đưa vào.
Tiểu Vũ Điểm gục đầu nằm ở trên vai anh, nhiều người như vậy, cô bé vẫn còn có chút sợ hãi.
Cao Dật lấy từ trên quầy một chiếc kẹo que, sau đó anh một tay ôm Tiểu Vũ Điểm, một tay tìm được ví tiền của mình, chỉ cần một tay có thể ôm lấy cô bé này rồi.
"Con gái anh xinh xắn quá."
Người bán hàng lấy tiền từ tay Cao Dật, cảm thấy rất yêu mến đứa trẻ trong ngực anh, đứa bé rất đáng yêu, mặc dù là đầu trọc nhưng vẫn rất đáng yêu.
"Cảm ơn."
Cao Dật nói lời cảm tạ, rốt cuộc cũng không nói thêm gì. Anh ôm Tiểu Vũ Điểm đi ra ngoài, sau đó lấy kẹo que từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240373/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.